Lạnh [A] giá là vậy, phải không? Là [Bm] trái tim mình, xót [E] xa chẳng nói [A] nên lời. Khi mà ta chẳng [D] thể gặp lại người nữa. Và ta [A] nhớ về một chiều mưa. Mình đã [Bm] ôm lấy nhau và. Cười với [E] nhau rất vui và [A] có biết đâu. Đâu ai [D] biết lần gặp lúc đó Vòng hợp âm Lời Tạm Biệt Chưa Nói áp dụng cho 4 loại nhạc cụ: Guitar, Ukulele, Piano, Organ. Trong bài viết này có đầy đủ công cụ cho các bạn chuyển đổi tone để phù hợp với tone người hát, công cụ tra cứu thế bấm của từng hợp âm tương ứng với từng loại nhạc cụ. Sách sáng thế 19:1-11 Lối chiều, hai thiên sứ đến Sô-đôm; lúc đó, Lót đương ngồi tại cửa thành. Biết đến Đức Chúa Trời; Lời Đức Chúa Trời hằng ngày: Đời sống Cơ Đốc nhân. Ba giai đoạn công tác; Thông qua nội dung lời nói của họ, không khó để thấy rằng Lời nói, hành động, ý nghĩ xấu tạo thành nghiệp ác, thì sẽ chuốc quả ác. Lời nói, hành động, ý nghĩ tốt tạo thành nghiệp lành thì được hưởng quả tốt. Như vậy nghiệp có thể chuyển đổi được. Như ta biết mọi người ghét mình vì lời nói không hay, cộc cằn. Tôi tiếp lời mà cũng như nói một mình: "Một mắt cũng đủ nhìn đời, nhìn làm chi cả hai con mắt cho thêm nản lòng!". Chúng tôi, hai thân-tù-hôm-qua, cùng chung một nỗi cô đơn, chợt cùng nhìn ra khung cửa sổ. Anh lại nói: "Trời sắp sáng rồi!". Tôi biết. Tôi buồn không biết vì sao tôi buồn. Hay là. Nước non trọn một lời thề. Nước đi đi mãi không về với non. Nhớ lời nguyện nước thề non. Tản Đà. Đây là hai bài lục bát. Cái luật của lục bát là chữ thứ tư phải là vần "trắc" tức là dấu sắc, nặng, hỏi và ngã MNIZj. Reads 248,769Votes 4,438Parts 87Complete, First published Apr 21, 2018Table of contentsSat, Apr 21, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Sun, Apr 22, 2018Mon, Apr 23, 2018Mon, Apr 23, 2018Mon, Apr 23, 2018Mon, Apr 23, 2018Tue, Apr 24, 2018Tue, Apr 24, 2018Tue, Apr 24, 2018Tue, Apr 24, 2018Tue, Apr 24, 2018Tue, Apr 24, 2018Tue, Apr 24, 2018Tue, Apr 24, 2018Tue, Apr 24, 2018Tue, Apr 24, 2018Tue, Apr 24, 2018Tue, Apr 24, 2018Tue, Apr 24, 2018Tue, Apr 24, 2018Tue, Apr 24, 2018Tue, Apr 24, 2018Tue, Apr 24, 2018Wed, Apr 25, 2018Wed, Apr 25, 2018Wed, Apr 25, 2018Wed, Apr 25, 2018Wed, Apr 25, 2018Wed, Apr 25, 2018Wed, Apr 25, 2018Wed, Apr 25, 2018Wed, Apr 25, 2018Wed, Apr 25, 2018Wed, Apr 25, 2018Thu, Apr 26, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sat, Apr 28, 2018Sun, Apr 29, 2018Sun, Apr 29, 2018Sun, Apr 29, 2018Tác Giả Đản Đản 1113 Thể loại Ngôn Tình Lần đầu tiên tôi nhìn thấy vẻ mặt xa cách, bình tĩnh của Trầm Dịch Bắc, trong mắt còn mang theo rất nhiều hối hận và đau lòng. Cố gắng lâu như vậy, hôn nhân của hai chúng tôi chỉ còn lại có vết thương. So với thân thể thì tâm hồn càng đau hơn. Cố gắng kìm nén nước mắt, tôi cười nói. "Bắc Bắc, em tha thứ cho anh.". Tựa như trước đây, mỗi lần quấy rầy anh, tôi vẫn gọi anh là không có cách nào để yêu, Bắc Bắc, em tha thứ cho anh, cho tới bây giờ, đây vẫn là người mà tôi yêu nhất. Tôi không có mong ước nào ngoài việc ở bên cạnh anh vĩnh viễn. Từng lời nói trước khi kết hôn vẫn xoáy trong đầu. Ngay lúc này, cả lúc hít thở cũng cảm thấy đau. "Trời đã sáng, chúng ta chia tay thôi." Tôi đem mặt mình chôn thật chặt ở giữa đầu gối anh, lại một lần nữa hít hơi thở tươi mát của anh, cũng giống như mỗi lần trước đây lúc nào cũng không muốn rời xa hơi thở của anh. Một lần cuối cùng, một lần cuối cùng, hãy để tôi buông thả một lần. Nếu hai người vĩnh viễn là anh em thì thật tốt. Nếu tôi vĩnh viễn đứng ở vị trí vụng trộm yêu thương, không tới gần thì thật tốt. Chỉ nhớ kỹ tới nhau, không tiến lại gần, thật tốt.1nhuoclaplachy ReviewTRỜI SÁNG RỒI NÓI TẠM BIỆT Tác giả Đản Đản 1113Thể loại Hiện đại, thanh mai trúc mã, nữ truy, ngược tâm, có yếu tố đam mỹ, HEĐộ dài 28 chươngTình trạng Hoàn edit*** “Trời sáng rồi nói tạm biệt” là một câu chuyện đầy ám ảnh được kể theo lời của nữ chính Đồng Tử Y, một cô gái mồ côi từ bé. Vì có được ngày sinh “Tứ hợi” đặc biệt, cô được Trầm gia nhận nuôi, hay đúng hơn là làm con dâu nuôi từ bé. Trầm Dịch Bắc, người anh trên danh nghĩa của cô bị phán rằng, nếu không lấy một người có ngày sinh đặc biệt như Y Y thì Trầm gia sẽ bị tuyệt hậu. Và cũng chính vì lời bói toán vô căn cứ ấy, số phận của hai con người tưởng như sẽ chẳng liên quan gì đến nhau đã bị gắn kết lại chặt gia đình ấy, không một ai yêu mến cô. Đối với họ, nhận nuôi cô cũng chỉ như trong nhà có thêm một đôi đũa. Vì thế, từ nhỏ đến lớn, cô cũng chỉ có tư cách cầm đũa, không có tư cách ngửa tay xin tiền tiêu vặt, xin mua búp bê. Y Y cũng chưa hề có ý định trèo cao gọi họ là cha mẹ, cô liều chết cũng không chịu thay đổi họ tên. Bởi cô quật cường như thế, họ càng không thích cô. Chỉ có anh, Trầm Dịch Bắc là hay lấy đồ ăn đến cho cô, hay cho cô tiền tiêu vặt với lí do anh sẽ tiêu không hết và cho cô sự quan tâm như một người anh trai thực Bắc rất đẹp trai, không phải kiểu đẹp ẻo lả, mà là đẹp tao nhã. Anh luôn cười, luôn luôn thản nhiên, trầm tính và xa cách so với bạn đồng trang lứa, cũng có lẽ vì khí chất này nên anh được rất nhiều bạn nữ theo đuổi. Thế nhưng anh chưa bao giờ cự tuyệt ai, mà cũng chưa bao giờ cho họ có cơ hội ảo với anh, Y Y cũng như Trầm Dịch Lệ, đều là em gái của anh, không hơn không kém. Thế nhưng, với Y Y, anh là cả thế giới, là người mà so với giấc mơ còn quý báu hơn, từ năm 8 tuổi đã thế, lớn lên cũng sẽ mãi không thay yêu anh, yêu từ lâu rồi. Vì yêu nên cô ích kỉ, tìm người phá hoại mối tình đầu của anh, làm lỡ dở cả đời của một người con gái khác. Vì yêu nên cô sẵn sàng đánh cược cả bản thân mình mà nếu thắng cô sẽ được ở bên anh, còn thua, cuộc đời cô sẽ bị hủy hoại. Vì anh cô có thể làm bất cứ điều gì cho dù sẽ phải trả một cái giá rất nhưng, Bắc Bắc có yêu cô không? Anh có thể chấp nhận kết hôn với cô khi cô bán thân, vẫn nuông chiều, che chở cô. Thế nhưng, đó không phải là yêu. Chẳng phải vô tình, mà chỉ vì anh yêu đàn ông, anh là gay. Cái ngày mà Y Y phát hiện ra điều đó, cả thế giới dường như sụp đổ dưới chân. Sự thật ấy đã quá phũ phàng khiến cô không thể ngừng bàng hoàng, đau cuối cùng, dù cay đắng thế nào, Y Y vẫn cố gắng để cuộc hôn nhân của họ trở về trọn vẹn, đúng nghĩa. Vì cô không cam lòng, vì cô còn yêu anh. Cho đến lúc nhận ra anh ghê tởm khi chạm vào cô, vào nôn trong toilet hàng giờ liền, cô còn gì ngoài bi ai?Bắc Bắc nói với cô, năm 19 tuổi, anh rất bẩn. Vứt bỏ lòng tự trọng của một người vợ, cô nói với anh, muốn tìm ai cũng được, cô sẽ mãi đợi anh, đợi đến khi anh không còn bẩn, lại trở về làm Bắc Bắc của cô. Nhưng những gì cô nhận được chỉ vỏn vẹn là ba từ “Anh xin lỗi”.Ngày Bắc Bắc rời xa, Y Y đau khổ và tuyệt vọng như một đứa trẻ bị bỏ rơi. Để đến khi chứng kiến cảnh anh cùng người tình ân ái, cô gần như chết lặng. Rồi mẹ anh cũng phát hiện ra, cô lại trở thành công cụ để duy trì nòi giống cho gia đình anh, họ muốn cô thụ tinh nhân tạo để có được con anh. Xót xa thay, cô lại phải nhận chính ống tinh dịch ấy từ tay của Tống Nhiếp Thần, người tình của anh hứa, chỉ cần anh ta có thể lấy được “nòi giống” từ anh, bà sẽ không can thiệp vào bất cứ chuyện gì của hai người nữa. Không còn gì để mất, cô chấp nhận mang thai dù bản thân cô vẫn còn trinh tiết. Chỉ để trả ơn Trầm gia, chỉ vì đó là con của Bắc Bắc. Là con của hai người. Thế nhưng trớ trêu thay, anh lại bắt cô đi phá thai. Chấp nhận sự sỉ nhục lớn như thế nhưng tất cả cô nhận về là sự lạnh lùng và cương quyết của anh.. Họ xảy ra tranh chấp, đứa con mất đi, mang theo tình yêu vô vọng của rời đi với trái tim tan vỡ. Niềm tin và tình yêu đã mất, giờ đây Bắc Bắc đã chẳng còn là của Y Y nữa rồi. Mà Y Y, cũng không thể trở về chờ đợi anh như xưa. Càng níu kéo càng rơi vào tuyệt vọng, chi bằng buông tay để đi tìm hạnh phúc đáng giá hơn…***Trầm Dịch Bắc là nam chính đặc biệt nhất đối với tôi. Anh không phải là người hoàn hảo nhất nhưng ở anh, tôi cảm nhận được sự đồng cảm và day dứt. Người con trai ấy đã phải trải qua những tủi hổ, nhục nhã ở chính những năm tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời. Anh khiến tôi bất giác nhớ về Ngôn Hi trong bộ “Mười năm thương nhớ” của Thư Hải Thương cùng bị chính những người mình tin tưởng phản bội. Thế nhưng Bắc Bắc khác Ngôn Hi. Anh bị chính người bác gái ruột của mình cưỡng hiếp. Vì là ruột thịt, nên lại càng khủng khiếp, kinh hoàng. Đọc đến đây tôi đã phải ngưng vài phút để ngăn cái cảm giác kinh tởm đang trào lên đến đàn bà ấy chưa đủ, bà ta còn gọi thêm bạn bè đến để giày xéo lên đứa cháu trai của mình. Tôi ghê tởm cái cách bà ta thuật lại câu chuyện ngày hôm ấy cho ông nội Bắc Bắc và Y Y nghe. Cuộc sống của anh vốn hoàn mỹ êm đẹp đến thế, lại vì sư xuất hiện của những kẻ biến thái cầm thú mà rơi xuống vực thẳm. Bắc Bắc tưởng như những cuộc trầm luân với người đồng tính có thể xóa đi những vết nhơ nhuốc, dơ bẩn nhưng không ngờ lại làm mất đi người anh yêu thương cuộc hôn nhân với Y Y không hạnh phúc, dù anh không thể gần gũi cô như bao người chồng khác, nhưng anh đã cố hết sức để trở nên bình thường. Vì cô mà anh học nấu ăn, nấu cho cô mỗi ngày. Vì cô mà anh cố gắng làm việc kiếm tiền mua xe để cô không phải đi xe buýt rồi bị những tên biến thái sàm sỡ. Anh đã từng nói “Nếu em không thể rời xa anh, thì hãy từ từ đợi, đợi anh chậm rãi đuổi kịp bước em.”Khi Y Y bị một lesbian tỏ tình, anh đã rất sợ hãi, sợ cô khinh ghét người đồng tính, kinh tởm chính anh. Cũng vì thế mà anh cố gắng hơn, từ từ tiếp nhận trái tim rồi đến cơ thể cô. Như thế còn không là yêu thì là gì đây? Vì yêu nên mới lo sợ mất đi, nên mới cố gắng níu nhưng, cuối cùng vẫn không giữ được, khi biết Y Y thụ tinh nhân tạo, mà nòi giống ấy lại còn là của chính người tình anh. Anh đã không nói sự thật cho cô, sợ cô đau lòng, vì đứa con phải là kết tinh từ tình yêu, vì anh ích kỉ không muốn cô mang thai con người khác nên đã ép cô đi phá thai. Đối với Bắc Bắc, đó có lẽ sẽ là bắt đầu nhưng với Y Y đứa con đó lại là chấm dứt, chấm dứt mối tình tuyệt vọng của hai người. Nhưng có lẽ Bắc Bắc không biết rằng, có những tổn thương nếu không được giải thích thì sẽ không có thứ Y bỏ đi, anh vẫn ở đấy vì sợ khi cô trở về sẽ không tìm được anh. Bốn năm chờ đợi cũng là bốn năm mỏi mòn, có lẽ động lực của anh là những ngày tháng ngắn ngủi bay đến Hàn Quốc nhìn cô từ xa, nhìn cô quay cuồng bên những cuộc tình Y Y cũng trở về, họ gặp lại nhau. Cô cuối cùng vẫn không thể quên được anh, quên được những dịu dàng mà chỉ thuộc về riêng anh. Những tưởng giờ đây hạnh phúc sẽ đến với họ, thì một lần nữa, những quá khứ thương tâm của Bắc Bắc lại được tàn nhẫn vén lên mang theo những cảm xúc nghẹn ngào…***Tôi tưởng tượng, “Trời sáng rồi, nói tạm biệt” tựa như một bức tranh được vẽ nguệch ngoạc nên bởi chằng chịt những nỗi đau, những mâu thuẫn trong nội tâm nhân vật. Người đọc như đi theo dòng cảm xúc của nhân vật Đồng Tử Y, cùng cô yêu, cùng cô hận, cùng cô khám phá những nút thắt, giãy dụa trong những đớn khứ vẫn là quá khứ, không thể thay đổi nhưng tương lai thì có thể. Tình yêu của Y Y và Bắc Bắc không phải là một tình yêu đẹp, ngọt ngào như chuyện cổ tích, nó được kết tinh theo thời gian mang theo đầy rẫy những vết rạch hiểu lầm của yêu và hận, là một tình yêu được xây dựng lên từ sự nỗ lực và hi đã từng đánh mất nhau, đánh mất chính bản thân nhưng sau tất cả, hạnh phúc cũng sẽ đến với những người xứng đáng. Những kẻ xấu cuối cùng cũng bị trừng trị. Gieo gió thì gặt bão, đó là định luật nhân quả muôn đời không thể thay cạnh đấy, tôi cũng rất ấn tượng với nam phụ Thôi Hải Kì. Anh là một người đàn ông tốt, luôn che chở và bảo vệ Y Y, anh cũng là người dịu dàng, cũng là một người vì cô mà nguyện đánh mất trái tim. Thế nhưng Y Y cả đời này có lẽ chỉ có thể yêu một Bắc Bắc mà thôi, vì vậy cô đành phụ Hải một câu nói của anh làm tôi rất cảm động “Nhân vật nam nữ chính được sống với nhau, anh là nhân vật phụ, xin được phép rút lui”. Buổi chia tay của họ không có cãi vã, tranh chấp, chỉ có một lời tạm biệt nhẹ lướt qua. “Em không phải là người đầu tiên anh yêu, cũng không phải là người anh yêu sâu đậm nhất.” Vì thế em không cần phải gánh nặng, hãy sống thật hạnh yêu của Hải Kì với Y Y không phải là tình yêu ngây ngô như Giang Mạnh Kì, không phải cố chấp như Y Đằng Diệu nhưng tôi nghĩ, anh đã yêu Y Y không thua tình yêu mà Dịch Bắc dành cho cô. Vì yêu nên đành buông tay trả cô về bên hanh rất cảm động, ở một vài đoạn, tôi đã phải ngừng để ổn định lại cảm xúc của mình. Nội tâm nhân vật được tác giả diễn tả rất tốt, mạch lạc nhưng không hề phô trương, gượng gạo. Tôi cũng rất thích chủ đề mà truyện khai thác về. Có đôi khi, yêu chưa thực sự đủ. Yếu tố tâm lí tác động đến giới tính, giới tính lại tác động đến tình yêu. Có lẽ thật hiếm truyện có thể mạnh dạn đề cập đến những vấn đề nhạy cảm như thế. Tuy nhiên, điểm trừ duy nhất là kết thúc dường như hơi vội vã, khiến người đọc có chút hụt hẫng. Cho dù vậy, đây thực sự là một câu chuyện rất đáng đọc và tôi tin nó sẽ đem đến cho các bạn rất nhiều tư vị cảm xúc mà chỉ có thể bắt gặp ở “Trời sáng rồi, nói tạm biệt”. *** Tiết tử“Y Y , anh không phải cố ý, anh chưa bao giờ hy vọng mối quan hệ giữa chúng ta trở thành như vậy……Anh không biết, anh sẽ mang đến cho em nhiều đau khổ như thế, đáng lẽ chúng ta không nên kết hôn……”Lần đầu tiên tôi nhìn thấy vẻ mặt xa cách, bình tĩnh của Trầm Dịch Bắc, trong mắt còn mang theo rất nhiều hối hận và đau gắng lâu như vậy, hôn nhân của hai chúng tôi chỉ còn lại có vết với thân thể thì tâm hồn càng đau gắng kìm nén nước mắt, tôi cười nói. “Bắc Bắc, em tha thứ cho anh.”Tựa như trước đây, mỗi lần quấy rầy anh, tôi vẫn gọi anh là Bắc có cách nào để yêu, Bắc Bắc, em tha thứ cho tới bây giờ, đây vẫn là người mà tôi yêu không có mong ước nào ngoài việc ở bên cạnh anh vĩnh viễn. Từng lời nói trước khi kết hôn vẫn xoáy trong đầu. Ngay lúc này, cả lúc hít thở cũng cảm thấy đau.“Trời đã sáng, chúng ta chia tay thôi.”___________" " Trích dẫn từ truyệnReview by Team Linh NhiBìa Team Linh Nhi**Bài dự thi đạt giải quán quân Event sinh nhật page 2018Review đã được chỉnh sửa cho phù hợp bởi Lạc_Hậu Ngôn Tình Nguồn Diễn đàn truyện 330,385 Hoàn Thành 170000 25/06/2014 Đánh giá từ 25 lượt Truyện Trời Sáng Rồi Nói Tạm Biệt là một truyện mới của tác giả Đản Đản 1113, truyện nằm trong chuỗi những sáng tác về tình yêu, về những cảm xúc, thăng trầm trong cuộc sống. Một truyện khá đặc sắc và thú vị với những cung bậc cảm xúc khác nhau của tình yêu, có chút yêu ghét, giận hờn, nhớ mong. Mời bạn đọc truyện ngôn tình dưới ngòi bút của tác giả sống động, chân thực và đầy sức đầu tiên tôi nhìn thấy vẻ mặt xa cách, bình tĩnh của Trầm Dịch Bắc, trong mắt còn mang theo rất nhiều hối hận và đau lòng. Cố gắng lâu như vậy, hôn nhân của hai chúng tôi chỉ còn lại có vết thương. So với thân thể thì tâm hồn càng đau hơn. Cố gắng kìm nén nước mắt, tôi cười nói. “Bắc Bắc, em tha thứ cho anh.”. Tựa như trước đây, mỗi lần quấy rầy anh, tôi vẫn gọi anh là không có cách nào để yêu, Bắc Bắc, em tha thứ cho anh, cho tới bây giờ, đây vẫn là người mà tôi yêu không có mong ước nào ngoài việc ở bên cạnh anh vĩnh viễn. Từng lời nói trước khi kết hôn vẫn xoáy trong đầu. Ngay lúc này, cả lúc hít thở cũng cảm thấy đau.“Trời đã sáng, chúng ta chia tay thôi.” Tôi đem mặt mình chôn thật chặt ở giữa đầu gối anh, lại một lần nữa hít hơi thở tươi mát của anh, cũng giống như mỗi lần trước đây lúc nào cũng không muốn rời xa hơi thở của lần cuối cùng, một lần cuối cùng, hãy để tôi buông thả một lần. Nếu hai người vĩnh viễn là anh em thì thật tốt. Nếu tôi vĩnh viễn đứng ở vị trí vụng trộm yêu thương, không tới gần thì thật tốt. Chỉ nhớ kỹ tới nhau, không tiến lại gần, thật cuộc đã xảy ra chuyện gì ? Cô và anh mãi cứ như thế này sao? Truyện Trời Sáng Rồi Nói Tạm Biệt sẽ nói cho bạn biết, bạn cũng có thể tìm đọc những truyện khác cùng thể loại như Giao Dịch Hàng Tỷ Tà Thiếu Xin Dùng Chậm, Thiên Tài Bảo Bối Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta, Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh,... Tác giả Thể loại Ngôn TìnhNguồn thái FullSố chương 87Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Số chương 91 chương + 2 ngoại truyệnEdit TramThaoMyBeta QuinnTrên đời này có lẽ không còn ai yêu Dịch Bắc như Y Y, Cô yêu Dịch Bắc, yêu đến nhập cốt tủy, Bao năm bên anh, tìm mọi cách để kết hôn với anh, cố gắng tất cả nhưng cũng chỉ lấy được hình ảnh anh ân ái bên người đàn ông khácĐúng vậy, Y Y yêu Dich Bắc, nhưng anh không yêu cô, đúng hơn là anh không yêu đàn bà, anh là GAYMột tình yêu điên cuồng đến tuyệt vọng, cô cố cứu vãn nó, mang thai khi vẫn là xử nữ, nhưng đổi lại là gì ? Anh đưa cô lên bàn giải phẫuTuyệt vọngLy hônBỏ điKhi cô trở lại, dường như mọi việc đã khác điTình yêu ấy, khi cô cố gắng chôn vùi nó để bắt đầu cuộc sống mới thì anh lúc này lại chen vào cuộc sống của cô có được hạnh phúc hay không? Tác giả Đản Đản 1113Thể loại Ngôn tình, Hiện đại, Ngược tâmNguồn TramThaoMyBeta QuinnĐộ dài 6 quyển 75 chương + 2 PNTrạng thái Full “Trời sáng rồi, nói tạm biệt” là một câu chuyện đầy ám ảnh được kể theo lời của nữ chính Đồng Tử Y, một cô gái mồ côi từ bé. Vì có được ngày sinh “Tứ hợi” đặc biệt, cô được Trầm gia nhận nuôi, hay đúng hơn là làm con dâu nuôi từ bé. Trầm Dịch Bắc, người anh trên danh nghĩa của cô bị phán rằng, nếu không lấy một người có ngày sinh đặc biệt như Y Y thì Trầm gia sẽ bị tuyệt hậu. Và cũng chính vì lời bói toán vô căn cứ ấy, số phận của hai con người tưởng như sẽ chẳng liên quan gì đến nhau đã bị gắn kết lại chặt chẽ. Trong gia đình ấy, không một ai yêu mến cô. Đối với họ, nhận nuôi cô cũng chỉ như trong nhà có thêm một đôi đũa. Vì thế, từ nhỏ đến lớn, cô cũng chỉ có tư cách cầm đũa, không có tư cách ngửa tay xin tiền tiêu vặt, xin mua búp bê. Y Y cũng chưa hề có ý định trèo cao gọi họ là cha mẹ, cô liều chết cũng không chịu thay đổi họ tên. Bởi cô quật cường như thế, họ càng không thích cô. Chỉ có anh, Trầm Dịch Bắc là hay lấy đồ ăn đến cho cô, hay cho cô tiền tiêu vặt với lý do anh sẽ tiêu không hết và cho cô sự quan tâm như một người anh trai thực sự. Bắc Bắc rất đẹp trai, không phải kiểu đẹp ẻo lả, mà là đẹp tao nhã. Anh luôn cười, luôn luôn thản nhiên, trầm tính và xa cách so với bạn cùng trang lứa, cũng có lẽ vì khí chất này nên anh được rất nhiều bạn nữ theo đuổi. Thế nhưng anh chưa bao giờ cự tuyệt ai, mà cũng chưa bao giờ cho họ có cơ hội ảo tưởng. Đối với anh, Y Y cũng như Trầm Dịch Lệ, đều là em gái của anh, không hơn không kém. Thế nhưng, với Y Y, anh là cả thế giới, là người mà so với giấc mơ còn quý báu hơn, từ năm 8 tuổi đã thế, lớn lên cũng sẽ mãi không thay đổi. Cô yêu anh, yêu từ lâu rồi. Vì yêu nên cô ích kỉ, tìm người phá hoại mối tình đầu của anh, làm lỡ dở cả đời của một người con gái khác. Vì yêu nên cô sẵn sàng đánh cược cả bản thân mình mà nếu thắng cô sẽ được ở bên anh, còn thua, cuộc đời cô sẽ bị hủy hoại. Vì anh cô có thể làm bất cứ điều gì cho dù sẽ phải trả một cái giá rất đắt. Thế nhưng, Bắc Bắc có yêu cô không? Anh có thể chấp nhận kết hôn với cô khi cô bán thân, vẫn nuông chiều, che chở cô. Thế nhưng, đó không phải là yêu. Chẳng phải vô tình, mà chỉ vì anh yêu đàn ông, anh là gay. Cái ngày mà Y Y phát hiện ra điều đó, cả thế giới dường như sụp đổ dưới chân. Sự thật ấy đã quá phũ phàng khiến cô không thể ngừng bàng hoàng, đau đớn. Nhưng cuối cùng, dù cay đắng thế nào, Y Y vẫn cố gắng để cuộc hôn nhân của họ trở về trọn vẹn, đúng nghĩa. Vì cô không cam lòng, vì cô còn yêu anh. Cho đến lúc nhận ra anh ghê tởm khi chạm vào cô, vào nôn trong toilet hàng giờ liền, cô còn gì ngoài bi ai? Bắc Bắc nói với cô, năm 19 tuổi, anh rất bẩn, Vứt bỏ lòng tự trọng của một người vợ, cô nói với anh, muốn tìm ai cũng được, cô sẽ mãi đợi anh, đợi đến khi anh không còn bẩn, lại trở về làm Bắc Bắc của cô. Nhưng những gì cô nhận được chỉ vỏn vẹn ba từ “Anh xin lỗi”. Ngày Bắc Bắc rời xa, Y Y đau khổ và tuyệt vọng như một đứa trẻ bị bỏ rơi. Để đến khi chứng kiến cảnh anh cùng người tình ân ái, cô gần như chết lặng. Rồi mẹ anh cũng phát hiện ra, cô lại trở thành công cụ để duy trì nòi giống cho gia đình anh, họ muốn cô thụ tinh nhân tạo để có được con anh. Xót xa thay, cô lại phải nhận chính ống tinh dịch ấy từ tay của Tống Nhiếp Thần, người tình của anh. Mẹ anh hứa, chỉ cần anh ta có thể lấy được “nòi giống” từ anh, bà sẽ không can thiệp vào bất cứ chuyện gì của hai người nữa. Không còn gì để mất, cô chấp nhận mang thai dù bản thân cô vẫn còn trinh tiết. Chỉ để trả ơn Trầm gia, chỉ vì đó là con của Bắc Bắc. Là con của hai người. Thế nhưng trờ trêu thay, anh lại bắt cô đi phá thai. Chấp nhận sự sỉ nhục lớn như thế nhưng tất cả cô nhận về là sự lạnh lùng và cương quyết của anh… Họ xảy ra tranh chấp, đứa con mất đi, mang theo tình yêu vô vọng của cô. Cô rời đi với trái tim tan vỡ. Niềm tin và tình yêu đã mất, giờ đây Bắc Bắc đã chẳng còn là của Y Y nữa rồi. Mà Y Y, cũng không thể trở về chờ đợi anh như xưa. Càng níu kéo càng rơi vào tuyệt vọng, chi bắng buông tay để đi tìm hạnh phúc đáng giá hơn… *** Trần Dịch Bắc là nam chính đặc biệt nhất đối với tôi. Anh không phải là người hoàn hảo nhất nhưng ở anh, tôi cảm nhận được sự đồng cảm và day dứt. Người con trai đã phải trãi qua những tủi hổ, nhục nhã ở chính những năm tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời. Anh khiến tôi bất giác nhớ về Ngôn Hi trong bộ “Mười năm thương nhớ” của Thư Hải Thương Sinh. Họ cùng bị chính những người mình tin tưởng phản bội. Thế nhưng Bắc Bắc khác Ngôn Hi. Anh bị chính người bác gái ruột của mình cưỡng hiếp. Vì là ruột thịt, nên lại càng khủng khiếp, kinh hoàng. Đọc đến đây tôi đã phải ngưng vài phút để ngăn cái cảm giác kinh tởm đang trào lên cuống họng. Người đàn bà ấy chưa đủ, bà ta còn gọi thêm bạn bè đến để giày xéo lên đứa cháu trai của mình. Tôi ghê tởm cái cách bà ta thuật lại câu chuyện ngày hôm ấy cho ôn nội Bắc Bắc và Y Y nghe. Cuộc sống của anh vốn hoàn mỹ êm đẹp đến thế, lại vì sự xuất hiện của những kẻ biến thái cầm thú mà rơi xuống vực thẳm. Bắc Bắc tưởng như những cuộc trầm luân với người đồng tính có thể xóa đi những vết nhơ nhuốc, dơ bẩn nhưng không ngờ lại làm mất đi người anh yêu thương nhất. Dù cuộc hôn nhân với Y Y không hạnh phúc, dù anh không thể gần gũi cô như bao người chồng khác, nhưng anh đã cố hết sức để trở nên bình thường. Vì cô mà anh học nấu ăn, nấu cho cô mỗi ngày. Vì cô mà anh cố gắng làm việc kiếm tiền mua xe để cô không phải đi xe buýt rồi bị những tên biến thái sàm sỡ. Anh đã từng nói “Nếu em không thể rời xa anh, thì hãy từ từ đợi, đợi anh chậm rãi đuổi kịp bước em.” Khi Y Y bị một lesbian tỏ tình, anh đã rất sợ hãi, sợ cô khinh ghét người đồng tính, kinh tởm chính anh. Chính vì thế mà anh cố gắng hơn, từ từ tiếp nhận trái tim rồi đến cơ thể cô. Như thế còn không là yêu thì là gì đây? Vì yêu nên mới lo sợ mất đi, nên mới cố gắng níu giữ. Thế nhưng, cuối cùng vẫn không giữ được, khi biết Y Y thụ tinh nhân tạo, mà nòi giống lại còn là của chính người tình anh. Anh đã không nói sự thật cho cô, sợ cô đau lòng vì đứa con phải là kết tinh từ tình yêu, vì anh ích kỉ không muốn cô mang thai con người khác nên đã ép cô đi phá thai. Đối với Bắc Bắc, đó có lẽ sẽ là bắt đầu nhưng với Y Y đứa con đó lại là chấm dứt, chấm dứt mối tình tuyệt vọng của hai người. Nhưng có lẽ Bắc Bắc không biết rằng, có những tổn thương nếu không được giải thích thì sẽ không có thứ tha. Y Y bỏ đi, anh vẫn ở đấy vì sợ khi cô trở về không tìm được anh. Bốn năm chờ đợi cũng là bốn năm mỏi mòn, có lẽ động lực của anh là những ngày tháng ngắn ngủi bay đến Hàn Quốc nhìn cô từ xa, nhìn cô quay cuồng bên những cuộc tình mới. Rồi Y Y cũng trỡ về, họ gặp lại nhau. Cô cuối cùng vẫn không thể quên anh, quên được những dịu dàng mà chỉ thuộc về riêng anh. Những tưởng giờ đây hạnh phúc sẽ đến với họ, thì một lần nữa, những quá khứ thương tâm của Bắc Bắc lại được tàn nhẫn vén lên mang theo những cảm xúc nghẹn ngào… *** Tôi tưởng tượng, “Trời sáng rồi, nói tạm biệt” tựa như một bức tranh được vẽ nguệch ngoạc nên bởi chằng chịt những nỗi đau, nhưng mâu thuẫn trong nội tâm nhân vật. Người đọc như đi theo dòng cảm xúc của nhân vật Đồng Tử Y, cùng cô yêu, cùng cô hận, cùng cô khám phá những nút thắt, giãy dụa trong những đớn đau. Quá khứ vẫn là quá khứ, không thể thay đổi nhưng tương lai thì có thể. Tình yêu của Y Y và Bắc Bắc không phải là một tình yêu đẹp, ngọt ngào như chuyện cổ tích, nó được kết tinh theo thời gian mang đầy rẫy những vết rạch hiểu lầm của yêu và hận, là một tình yêu được xây dựng lên từ nỗ lực và hi sinh. Họ đã từng đánh mất nhau, đánh mất chính bản thân nhưng sau tất cả, hạnh phúc cũng sẽ đến với những người xứng đáng. Những kẻ xấu cuối cùng cũng bị trừng trị. Gieo gió thì gặt bão, đó là định luật nhân quả muôn đời không thể thay đổi. Bên cạnh đây, tôi cũng rất ấn tượng với nam phụ Thôi Hải Kì. Anh là một người đàn ôn tốt, luôn che chở và bảo vệ Y Y, anh cũng là người dịu dàng, cũng là một người vì cô mà nguyện đánh mất trái tim. Thế nhưng Y Y cả đời này có lẽ chỉ có thể yêu một Bắc Bắc mà thôi, vì vậy cô đành phụ Hải Kì. Có một câu nói của anh làm tôi rất cảm động “Nhân vật nam nữ chính được sống với nhau, anh là nhân vật phụ, xin được phéo rút lui“. Buổi chia tay của họ không có cãi vã, tranh chấp, chỉ có một lời tạm biệt nhẹ lướt qua. “Em không phải là người đầu tiên anh yêu, cũng không phải là người anh yêu sau đậm nhất. Vì thế em không cần phải gánh nặng, hãy sống thật hạnh phúc“. Tình yêu của Hải Kì với Y Y không phải là tình yêu ngây ngô như Giang Mạnh Kì, không phải cố chấp như Y Đằng Diệu nhưng tôi nghĩ, anh đã yêu Y Y không thua tình yêu mà Dịch Bắc dành cho cô. Vì yêu nên đành buông tay trả cô về bên hạnh phúc. Truyện rất cảm động, ở một vài đoạn, tôi đã phải ngừng để ổn định lại cảm xúc của mình. Nội tâm nhân vật được tác giả diễn tả rất tốt, mạch lạc nhưng không hề phô trương, gượng gạo. Tôi cũng rất thích chủ đề mà truyện khai thác về. Có đôi khi, yêu chưa thực sự đủ. Yếu tố tâm lý tác động đến giới tính, giới tính lại tác động đến tình yêu. Có lẽ thật hiếm truyện có thể mạnh dạn đề cập đến những vấn đề nhạy cảm như thế. Tuy nhiên, điểm trừ duy nhất là kết thúc dường như hơi vội vã, khiến người đọc có chút hụt hẫng. Cho dù vậy, đây thực sự là một câu chuyện rất đáng đọc và tôi tin nó sẽ đem đến cho các bạn rất nhiều tư vị cảm xúc mà chỉ có thể bắt gặp ở “Trời sáng rồi, nói tạm biệt”. *** Tiết tử “Y Y, anh không phải cố ý, anh chưa bao giờ hy vọng mối quan hệ giữa chúng ta trở thanh như vậy… Anh không biết, anh sẽ mang đến cho em nhiều đau khổ như thế, đáng lã chúng ta không nên kết hôn…“ Lần đầu tiên tôi nhìn thấy vẻ mặt xa cách, bình tĩnh của Trầm Dịch Bắc, trong mắt còn mang theo rất nhiều hối hận và đau lòng. Cố gắng lâu như vậy, hôn nhân của hai chúng tôi chỉ còn lại có vết thương. So với thân thể thì tâm hồn càng đau hơn. Cố gắng kìm nén nước mắt, tôi cười nói “ Bắc Bắc, em tha thứ cho anh.“ Tựa như trước đây, mỗi lần quấy rầy anh, tôi vẫn gọi anh là Bắc Bắc. Không có cách nào để yêu, Bắc Bắc, em tha thứ cho anh. Cho tới bây giờ, đây vẫn là người mà tôi yêu nhất. Tôi không có mong ước nào ngoài việc ở bên cạnh anh vĩnh viễn. Từng lời nói trước khi kết hôn vẫn xoáy trong đầu. Ngay lúc này, cả lúc hít thở cũng cảm thấy đau. “Trời đã sáng, chúng ta chia tay thôi.” Review By Team Linh Nhi – lustaveland ================== Mục lục Quyển 1 Chương 1 ✯ Chương 2 ✯ Chương 3 ✯ Chương 4 ✯ Chương 5 Chương 6 ✯ Chương 7 ✯ Chương 8 ✯ Chương 9 ✯ Chương 10 Quyển 2 Chương 1 ✯ Chương 2 ✯ Chương 3 ✯ Chương 4 ✯ Chương 5 Chương 6 ✯ Chương 7 ✯ Chương 8 ✯ Chương 9 ✯ Chương 10 Quyển 3 Chương 1 ✯ Chương 2 ✯ Chương 3 ✯ Chương 4 ✯ Chương 5 ✯ Chương 6 Chương 7 ✯ Chương 8 ✯ Chương 9 ✯ Chương 10 ✯ Chương 11 Quyển 4 Chương 1 ✯ Chương 2 ✯ Chương 3 ✯ Chương 4 Chương 5 ✯ Chương 6 ✯ Chương 7 ✯ Chương 8 Quyển 5 Chương 1 ✯ Chương 2 ✯ Chương 3 ✯ Chương 4 ✯ Chương 5 ✯ Chương 6 Chương 7 ✯ Chương 8 ✯ Chương 9 ✯ Chương 10 ✯ Chương 11 ✯ Chương 12 Quyển 6 Chương 1 ✯ Chương 2 ✯ Chương 3 ✯ Chương 4 ✯ Chương 5 ✯ Chương 6 Chương 7 ✯ Chương 8 ✯ Chương 9 ✯ Chương 10 ✯ Chương 11 ✯ Chương 12 Chương 13 ✯ Chương 14 ✯ Chương 15 ✯ Chương 16 ✯ Chương 17 ✯ Chương 18 Chương 19 ✯ Chương 20 ✯ Chương 21 ✯ Chương 22 ✯ Chương 23 ✯ Chương 24 Phiên ngoại 1 ✯ Phiên ngoại 2 —Hoàn— Trên đời này có lẽ không còn ai yêu Dịch Bắc như Y Y, Cô yêu Dịch Bắc, yêu đến nhập cốt tủy, Bao năm bên anh, tìm mọi cách để kết hôn với anh, cố gắng tất cả nhưng cũng chỉ đổi lấy được hình ảnh anh ân ái bên người đàn ông khác Đúng vậy, Y Y yêu Dich Bắc, nhưng anh không yêu cô, đúng hơn là anh không yêu đàn bà, anh là GAY Một tình yêu điên cuồng đến tuyệt vọng, cô cố cứu vãn nó, mang thai khi vẫn là xử nữ, nhưng đổi lại là gì ? Anh đưa cô lên bàn giải phẫu Tuyệt vọng Ly hôn Bỏ đi Khi cô trở lại, dường như mọi việc đã khác đi Tình yêu ấy, khi cô cố gắng chôn vùi nó để bắt đầu cuộc sống mới thì anh lúc này lại chen vào cuộc sống của cô. Liệu, cô có được hạnh phúc hay không? *** Mang theo Tiểu Già, chúng tôi một nhà ba người đi vào siêu thị mua đồ dùng sinh hoạt. “Mẹ! Chú Trầm kìa!” Đột nhiên, Tiểu Già hưng phấn vỗ cánh tay của tôi kêu lên. Tôi cười nhẹ, làm sao có thể chứ?.... Dịch Bắc mấy năm nay luôn ở nước ngoài và chúng tôi đã lâu không có liên lạc… Đứa bé này vẫn rất muốn gặp lại chú Chú Trầm, nên luôn nhìn bóng dáng tương tự mà nhận sai người. Nhưng ngay cả Thiếu Nghệ đang nắm tay tôi, cũng cứng đờ lại… Tôi ngước mắt nhìn lên, cách phía trước đó không xa có một người đàn ông khí chất thuần khiết, đi bên cạnh một người phụ nữ trầm tĩnh. Người phụ nữ đó bụng hơi gồ lên, chắc là đã có thai mấy tháng. Có thể thấy được, người đàn ông này rất lo lắng cho người phụ nữ kia, ngay cả khi cô ta lấy tay cầm vật gì đó cũng bị cấm. Tôi giật mình, người đàn ông cẩn thận, che chở đó đúng thật là Dịch Bắc. Mà người phụ nữ mặc áo choàng, tóc dài quả nhiên là Y Y. Cô ấy không còn là cô gái nhỏ nhắn của ngày trước nữa. Cô ấy thay đổi thật nhiều, trong đôi mắt không còn nét ti nghịch, tuỳ hứng nữa. Hai người họ một bên chọn đồ dùng, một bên hỏi ý lẫn nhau…..Một người dịu dàng săn sóc, một người ngoan ngoãn nghe theo. ...... Mời các bạn đón đọc Trời Sáng Rồi Nói Tạm Biệt của tác giả Đản Đản 1113.

trời sáng rồi nói lời tạm biệt