Người thầy đầu tiên của Bác Hồ là ai? A. Cụ Lê Văn Miến. B. Cha của Bác Hồ: Nguyễn Sinh Sắc. C. Hoàng Phạm Quỳnh. D. Cả 3 đáp án trên. Hãy suy nghĩ và trả lời câu hỏi trước khi xem đáp án. Đọc văn bản sau và làm theo yêu cầu: Mùa tựu trường của hơn năm mươi năm trước, mẹ tôi âu yếm dắt tay tôi đi trên con đường làng dài và hẹp. Và mùa tựu trường của nửa thế kỷ sau vẫn thế. Trong một nền giáo dục còn nhiều bừa bộn thì vẫn phải luôn cần mẹ ta, cha ta dắt tay ta đi trên con đường làng Cha mẹ nên thực hiện giáo dục giới tính một cách có ý thức và tránh các hành vi khác nhau hàng ngày. Vậy cha mẹ cần lưu ý điều gì khi cho con học giáo dục giới tính? 1. Đừng hôn con bạn một cách tùy tiện. Nhiều bậc cha mẹ cho rằng con mình còn nhỏ, có thể tùy ý hôn con Fahasa Shopee Tiki. Mô tả. Cuốn sách Cha Mẹ Là Người Thầy Đầu Tiên Tốt Nhất của tác giả Thôi Hoa Phương là sự kết hợp của ba phương pháp giáo dục tốt nhất trên thế giới có ý nghĩa hết sức quan trọng đối với trẻ từ 0-6 tuổi. Cuốn sách này chia sẻ những tinh hoa November 19, 2016 ·. CHA MẸ LÀ NGƯỜI THẦY VĨ ĐẠI NHẤT CUỘC ĐỜI CON. Nhân dịp 20/11 - ngày nhà giáo Việt Nam. Sinh ra và nuôi nấng chúng ta trưởng thành là cha là mẹ, các ngài là những người thầy đầu tiên chèo đò đưa ta đến bến bờ hạnh phúc, là những người lái đò 9pk81W. "Mẹ con là bác sĩ nha khoa, nhưng con chưa nói hết..."Chị Hà Hai Bà Trưng, Hà Nội có con gái vừa tốt nghiệp lớp 5. Vì là năm cuối cấp, ban đại diện cha mẹ học sinh đề xuất tổ chức một buổi liên hoan chia tay long trọng tại nhà hàng. Đây cũng là lần đầu tiên toàn bộ phụ huynh của lớp có cơ hội trò chuyện, giao lưu."Buổi liên hoan rất hoành tráng. Sân khấu kết hoa, treo ảnh các thành viên trong lớp, màn hình LED chiếu lại những khoảnh khắc quý giá từ khi các con mới chập chững vào lớp 1 cho đến khi phổng phao chuẩn bị bước vào tuổi dậy thì. Một MC chuyên nghiệp được thuê dẫn dắt, hoạt náo chương cả đều hoàn hảo cho đến khi MC mời các con lên sân khấu và giới thiệu con đến đây với ai, bố mẹ con làm nghề gì", chị Hà kể lời chị Hà, rất nhiều học sinh không biết bố mẹ làm nghề gì. Nhưng các cháu lại biết rõ bố mẹ làm chức vụ gì. Các cháu hồn nhiên khoe bố con làm giám đốc, mẹ con làm trưởng phòng, bố con là chủ tịch hội đồng quản trị. Phụ huynh ngồi dưới sân khấu vỗ tay tán thưởng, reo hò không ngừng."Tôi nhận ra tình hình không ổn khi các cháu giới thiệu sau có biểu hiện so đo. Các cháu có bố mẹ chỉ làm công việc bình thường như bán hàng online hay nhân viên văn phòng bị áp lực, nói rất nhỏ và nhanh nghề nghiệp của bố mẹ cho xong. Còn những cháu có bố mẹ ở địa vị xã hội cao thì tỏ ra rất tự cháu tự tin giới thiệu "Mẹ con làm bác sĩ nha khoa". MC nghĩ cháu đã nói xong nên chuyển micro cho bạn khác thì cháu giật lại nói "Con chưa nói hết. Mẹ con là chủ phòng khám nha khoa". Phụ huynh bên dưới càng vỗ tay to hơn", chị Hà tâm điểm của câu chuyện khiến chị Hà ám ảnh khôn nguôi là một cháu bé khi đến lượt mình giới thiệu đã mím chặt môi, hai bàn tay lúng túng cầm chiếc micro mất nhiều giây không thể nói thành dẫn chương trình lúc này mới cảm nhận được phần nào câu hỏi thiếu tế nhị của mình. Anh "chữa cháy" bằng việc hỏi đứa trẻ "Con đến đây với ai". Nhưng cháu bé vẫn im lặng."Khi đó, mẹ của cháu bé đã đứng lên "giải thoát" cho con. Chị cho biết chị là công nhân vệ sinh môi trường. Tiếng vỗ tay của phụ huynh vang lên không đều, có phần ngượng ngùng khi nghe chị ấy nói. Còn cháu bé trả lại micro, ngồi chúi đầu xuống", chị Hà tường tiệc sau đó sôi nổi trở lại với các trò chơi tập thể. Nhưng chị Hà không còn vui nữa. "Tôi cứ nghĩ mãi, nếu như tôi không phải một luật sư mà là công nhân vệ sinh môi trường, con của tôi có tự tin giới thiệu về mẹ sau khi nghe những tiếng vỗ tay bộc phát bên dưới sân khấu thể hiện rõ rệt thái độ phân biệt đẳng cấp, địa vị xã hội của người lớn hay không?Và những đứa trẻ không được "oai", "oách" vì bố mẹ không phải giám đốc, chủ tịch sẽ mang một nỗi tổn thương sâu thẳm như thế nào?", chị Hà tâm Hà mang suy nghĩ của mình chia sẻ lên nhóm phụ huynh. Một số phụ huynh đồng quan điểm nghề nghiệp bố mẹ là thông tin riêng tư, không nên mang ra để hỏi trẻ công khai, nhất là theo cách thức như trong tiệc liên nhiên, không ít phụ huynh cho rằng chị Hà quá nhạy cảm. Phụ huynh cũng cần biết nghề nghiệp của nhau để tạo mạng lưới xã hội rộng mở, có thể tìm đến nhau, hỗ trợ nhau trong công việc cũng như cuộc huynh cần điều chỉnh tiếng vỗ tay của Trần Thành Nam, Chủ nhiệm Khoa Các khoa học Giáo dục Đại học Giáo dục - Đại học Quốc gia Hà Nội cho rằng câu chuyện nói trên phản ánh hành động phi giáo dục của người lớn. "Dù cố ý hay vô tình, người lớn đang truyền tải đi một thông điệp "độc hại", đó là dạy trẻ không yêu lao phản ứng của người lớn trước danh xưng nghề nghiệp nếu lặp lại nhiều lần sẽ khiến trẻ hình thành một thế giới quan lệch lạc. Chúng sẽ hiểu sai mục đích của học tập, học để làm giàu, học để có vị thế xã hội cao, để hơn người khác, để được trọng vọng…", Trần Thành Nam nêu quan Nam cũng cho rằng, cha mẹ không thể dạy trẻ về sự bình đẳng, biết quý trọng, tôn trọng tất cả các nghề nghiệp trong xã hội nếu chính cha mẹ không có thái độ sống trị của một người không phải ở số tiền họ làm ra, vị thế họ có mà là những đóng góp của họ với xã hội thông qua lao động. Ở khía này, mọi nghề đều đáng quý như Trần Thành Nam cho rằng người lớn đang truyền đi thông điệp lệch lạc về nghề nghiệp, dạy trẻ không yêu lao động Ảnh NVCCTheo ông Nam, chính phản ứng lệch lạc của cha mẹ trước các danh xưng nghề nghiệp khiến cuộc đua vào cấp 3 công lập ở các thành phố lớn trở nên khắc nghiệt không cần thiết. Cha mẹ lẫn học sinh mang suy nghĩ đi học nghề là "mất giá", thậm chí thấp với đó, những người trẻ đi học nghề không đủ tự tin vào công việc của mình, thiếu động lực học tập, trau dồi kỹ năng để trở nên giỏi Nam dẫn chứng những nghề như đầu bếp, thợ may, thợ sửa khóa, thợ trang điểm, thợ gốm… và nhấn mạnh"Bất kỳ công việc nào, dù là lao động phổ thông hay lao động trí óc thì người lao động đều có cơ hội thành danh nếu phấn đấu đạt đến trình độ cao trong nghề, làm nghề bằng trách nhiệm, sự chỉn chu, không ngừng học hỏi để tạo ra sản phẩm khác biệt, từ đó tạo ra giá trị cao cho xã hội". Giáo dục đặc biệt là với trẻ nhỏ cần dựa trên sự chân thành và trung thực. Người ta nên dạy các bé theo những gương của cá nhân cụ thể, trực quan, không chỉ qua cách giảng dạy bằng lời nói suông. Sau đây là những câu chuyện có thật trong lịch sử về cách người xưa dạy con cái như thế nào. Tăng Tử 505-432 TCN đến từ Nam Vũ nay thuộc tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc. Khi ông 16 tuổi, ông được nhận làm học trò của Khổng Tử. Cuối cùng là ông đã trở thành một trong những đồ đệ kế thừa Khổng học chính truyền. Tăng Tử tán thành quan điểm sự thịnh vượng của một gia đình yêu cầu bổn phận về sự hiếu học. Sự rèn luyện cá nhân được dựa vào sự chân thành, và người ta nên dạy dỗ theo gương của cá nhân, không chỉ qua cách giảng dạy bằng lời nói suông. Tăng Tử 505-432 TCN đến từ Nam Vũ nay thuộc tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc, học trò của Khổng Tử và trở thành một trong những đồ đệ kế thừa Khổng học chính truyền. Ảnh “Tăng Tử làm thịt heo” là một câu chuyện mô tả việc Tăng Tử đã dạy dỗ con trai mình về tính trung thực bằng cách giữ lời hứa. Một ngày nọ, vợ của Tăng Tử đi ra chợ. Cậu con trai của ông vừa đi theo mẹ vừa quấy khóc. Bà vợ cảm thấy rất khó chịu và muốn đứa trẻ đi về nhà, nên bà nói “Con quay về đi – rồi mẹ sẽ làm thịt heo cho con ăn”. Vợ Tăng Tử trở về nhà sau khi đi chợ và Tăng Tử đã lấy con heo ra giữa sân để mổ thịt. Khi ông chuẩn bị xuống tay giết con heo thì vợ ông ngăn lại và nói “Tôi chỉ nói vậy để dỗ dành con thôi; đừng nghiêm trọng hóa nó lên”. Tăng Tử không tán thành nói “Không có trò đùa nào cho cha mẹ dùng để hứa với con của họ. Trẻ con vẫn chưa có khả năng nhận thức đúng đắn, và chúng sẽ học từ cha mẹ. Chúng sẽ làm theo sự chỉ bảo của cha mẹ. Nếu bà lừa dối thằng bé, sau đó bà sẽ dạy thằng bé cách lừa dối. Nếu người mẹ mà lừa dối một đứa trẻ, thì đứa trẻ đó sẽ không còn tin mẹ nó nữa”. Cũng lại là một câu chuyện về việc “thịt lợn” cho con để dạy về chữ “Tín” khác. Thưở nhỏ mẹ Mạnh Tử đã vì môi trường tốt cho ông mà đổi nhà liên tục cho tới khi đến gần một trường học cũng là để ông đua bạn học tập lễ phép. Một hôm, Mạnh Tử thấy nhà hàng xóm giết lợn, về hỏi mẹ “Người ta giết lợn làm gì thế?”. Bà mẹ nói đùa “Để cho con ăn đấy”. Nói xong, bà nghĩ lại, hối rằng “Ta nói nhỡ mồm rồi. Con ta thơ ấu, trí thức mới mở mang mà ta nói dối nó, thì chẳng ra ta dạy nó nói dối hay sao?”. Rồi bà đi mua thịt lợn, đem về cho con ăn thật. Người xưa coi trọng chữ Tín trong giáo dục như vậy, nên việc dạy dỗ các em nhỏ nhất định không thể đại khái, dễ dãi trong việc lấy ví dụ, nói chơi, nói đùa với trẻ. Ảnh Pinterest Người xưa coi trọng chữ Tín trong giáo dục như vậy, nên việc dạy dỗ các em nhỏ nhất định không thể đại khái, dễ dãi trong việc lấy ví dụ, nói chơi, nói đùa với trẻ. Ngày nay rất nhiều bậc phụ huynh hay người nhà các em nhỏ thường hay trêu đùa các bé, lời nói xem ra chỉ là bông đùa vì trẻ con cả tin, nhưng tác dụng của một vài lần nói như vậy có thể ăn sâu trong suy nghĩ các em nhỏ, khiến chúng thấy việc buông lời thật không cần phải có trách nhiệm trong đó, thích sao thì nói chơi vậy thôi. Rất dễ để bắt gặp những câu nói thiếu trách nhiệm của người lớn vô tình có thể khiến trẻ thật sự tổn thương và khắc sâu trong tâm trí. Ví như nhiều lần cơ quan tôi có đồng nghiệp đưa con nhỏ tới trong khi trường cháu nghỉ học. Em bé rất đáng yêu khiến các cô chú đều rất cưng nựng và hay trêu chọc. Bé bám mẹ, nên trong khi mẹ đang đi lấy cơm cho cháu thì cháu khóc, các cô thấy vậy lại trêu thêm “Thôi chết rồi, mẹ đi đâu rồi, mẹ đi chơi rồi, bỏ con ở đây rồi, về nhà với cô nhé!….”. Những lời xem ra vô thưởng vô phạt nhưng quả thật là sự dối lừa xảy ra thường xuyên xung quanh những em bé ngây thơ, trong sáng sẽ để lại những ảnh hưởng đôi khi không thể vãn hồi. Hàng xóm nhà tôi có gia đình nọ, bố mẹ thường xuyên đi làm bận nên cháu bé ở với bà ngoại. Bà vì để dỗ dành cháu nên hay nghĩ ra những cách đối phó không chân thật. Ví như vì cháu muốn ăn thêm kẹo nhưng bà không cho thì lại nói “con mèo ăn hết rồi”. Lời nói bâng quơ đó cuối cùng cũng không có phải là để gió cuốn đi mà nó quay trở lại với chính bà khi có lần cháu bé vì thèm ăn thịt rán quá nên ăn hết phần của bà, đến lúc bà hỏi thì cháu thưa rằng “con mèo ăn hết của bà rồi bà ạ!”. Khổng Tử nói “Vô tín nhi bất lập”, ý nói rằng, người mà không giữ chữ Tín thì sao có chỗ sinh tồn. Chữ Tín vì sao lại quan trọng, nó không chỉ là cơ sở thiết lập niềm tin trong các mối quan hệ mà người ta đôi khi đã bỏ qua mất một ý nghĩa cũng quan trọng không kém của chữ Tín. Đã làm người trên đời, nhất định phải trung thực không chỉ với người khác mà với chính bản thân mình. Chỉ khi chúng ta trung thực với bản thân, nhìn nhận được đúng về con người mình thì mới có thể phấn đấu cải thiện được nó. Nhận thức được bản thân là một loại trí huệ, một loại tự tại, muốn thế thì phải trước tiên phải có cái nhìn trung thực. Tín không chỉ để cho người khác tin bạn, mà còn là để bạn tin mình, tin người và từ đó có niềm tin vào cuộc sống. Quay trở lại quan điểm giáo dục phải trực quan sinh động từ chính ví dụ người thật việc thật xung quanh đứa trẻ của Mạnh Tử. Một câu chuyện khác về người mẹ vĩ đại của ông có thể sẽ cho bạn một cái nhìn cụ thể hơn và truyền cảm hứng trong việc dạy dỗ con cái. Cách giáo dục quý báu của người mẹ đã góp một phần lớn trong việc hình thành con đường tự học sau này của Mạnh Tử. Ảnh Có một hôm Mạnh Tử đang đi học, bỏ học về nhà chơi. Mẹ ông đang ngồi dệt bên khung cửi, trông thấy, liền cầm dao cắt đứt tấm vải đang dệt trên khung, mà nói rằng “Con đang đi học mà bỏ học, thì cũng như ta đang dệt tấm vải này mà cắt đứt đi vậy”. Từ hôm đó, Mạnh Tử học tập rất chuyên cần. Rồi về sau thành một bậc đại hiền. Chắc chắn công giáo dục quý báu của người mẹ đã góp một phần lớn trong việc hình thành con đường tự học sau này của Mạnh Tử. Người ta vẫn nói người mẹ là người thầy đầu tiên của trẻ nhỏ, nên người mẹ phải biết cách dạy con từ khi còn thơ dại. Chính cái buổi ban đầu ấy mới là cái buổi khó khăn, bởi từng hành động nhỏ nhất cũng có thể ảnh hưởng lâu dài tới việc hình thành nhân cách một con người sau này. Và việc giáo dục con nhỏ hiệu quả nhất chính là từ tấm gương của bản thân người làm cha làm mẹ, những người hàng ngày em bé tiếp xúc cùng và nhìn vào đó để hình thành nhân sinh quan của mình. Thế nên, một khi bạn sinh con ra, hãy nhớ rằng chính là từ lúc đó, bạn bắt đầu đi trên hành trình làm một người tốt điển hình để con cái nhìn vào, sẽ không có những lúc nghỉ ngơi thư giãn, bởi giáo dục một con người là việc nghiêm túc phi thường, là việc liên quan tới tu dưỡng chính bản thân bạn từng thời từng khắc. Nguyễn Linh Cha mẹ là người thầy đầu tiên của tất cả các đứa con. Người thầy đầu tiên dạy ta nói chữ yêu thương, chữ ba, chữ mẹ… dạy ta các kỹ năng đạp xe, quét nhà… Cha mẹ là những người thấy sẽ chăm lo cho con suốt cuộc đời Họ là người để ta mãi ghi nhớ câu cù lao chín chữ ghi lòng con ơi” – SINH, CÚC, PHỦ, SÚC, TRƯỞNG, DỤC, CỐ, PHỤC, PHÚC. Ý nghĩa của 9 chữ đó như sau * SINH là sinh đẻ * CÚC là đùm bọc * PHỦ là vỗ về * SÚC là cho bú mớm * TRƯỞNG là nuôi nấng, bồi bổ để con khôn lớn trưởng thành * DỤC là dạy bảo điều hay lẽ phải * CỐ là theo dõi săn sóc * PHỤC là khuyên răn, giáo dục * PHÚC là che chở, giữ gìn. Hàng năm, cứ đến dịp 20-11, chúng ta lại bận bịu với những món quà tri ân đến các thầy cô giáo – những người đã và đang trang bị những kiến thức để ta đến với tiếp cận với nền văn minh rộng lớn của nhân loại. Tuy nhiên, ít ai có thể nhớ rằng, Cha mẹ Người thầy đầu tiên, và họ cũng xứng đáng được tôn vinh trong ngày lễ đặc biệt này. Ba mẹ là người thầy đầu tiên và suốt đời của con Cha mẹ là người thầy đầu tiên và duy nhất của con Từ lúc sanh ra, bước chân đầu tiên, câu nói đầu tiên, bài tập viết đầu tiên luôn có hình bóng cha mẹ của chúng ta ở đó. Cha mẹ là những người dạy cho ta những câu nói bi bô đầu tiên Ba ơi, mẹ ơi,…’, uốn nắn từng câu từng chữ, dạy ta phải biết vâng, dạ với người lớn, dịu dàng với em nhỏ, dạy ta nói xin lỗi’ mỗi khi làm sai và cảm ơn’ mỗi khi nhận được sự giúp đỡ. Những bài học làm người đầu tiên, nếu không có cha mẹ, sẽ chẳng ai dạy ta điều đó, cha mẹ chính là người thầy đầu tiên của mỗi con người. Cha mẹ chính là người dạy cho ta biết thế nào là thiện – ác qua những câu chuyện cổ tích, họ dạy phải yêu thương những người người có hoàn cảnh khó khăn, không xa lánh những người có bệnh hiểm nghèo, đùm bọc những người thiệt thòi trong cuộc sống, biết tự phân biệt đâu là đúng, là sai, biết đứng ra bảo vệ lẽ phải, luôn sống hết mình vì mơ ước và đam mê và tránh xa những cám dỗ của cuộc đời. Những người làm cha mẹ là người dù ta có trưởng thành, khi gặp khó khăn vẫn có thể đến bên để học những kinh nghiệm sống, những lời khuyên và những hổ trợ mãi mãi. Cha mẹ là người thầy đầu tiên và suốt đời của con Các bậc cha mẹ dạy con mọi điều trong cuộc sống Cha mẹ cũng chính là những người dạy ta phải biết khiêm tốn, phải biết kiên trì chờ đợi thời cơ, biết khi nào cần phải nhịn’ để nhận điều lành’ nhưng cũng phải biết vùng lên khi cần, không được vội vàng hấp tấp nhưng cũng không được lề mề, chậm chạp. Và cha mẹ dạy con phải lấy chữ nhẫn’ làm đầu, chữ tâm’ làm gốc để ta có thể sống tốt trong cuộc sống về sau. Cả cuộc đời cha mẹ luôn đau đáu hai chữ dạy con’, làm sao để con sau này có cuộc sống no đủ, vẹn tròn, dù có lớn đến đâu, con cái vẫn cần được cha mẹ ở bên chỉ bảo, răn dạy, học không bao giờ là thừa và học từ mẹ cha cũng không bao giờ là đủ. Cha mẹ chính là người thầy suốt đời của con cái. Nhân cách bắt đầu từ sự dạy dỗ của gia đình Cha mẹ là người thầy đầu tiên của con Nhân cách hình thành thông qua sự tác động của yếu tố sinh học và yếu tố môi trường. Yếu tố môi trường là điều kiện xã hội mà con người đang sống; là yếu tố giáo dục của gia đình, nhà trường và xã hội tác động hàng ngày đến con người. Trong các yếu tố đó, giáo dục gia đình đóng vai trò rất quan trọng đối với việc hình thành, phát triển và hoàn thiện nhân cách. Các thành viên trong gia đình có mối quan hệ mật thiết, quan tâm và hy sinh vì nhau suốt cả cuộc đời. Vì vậy tác động của giáo dục gia đình đến con cái rất sâu sắc. Cha mẹ mẫu mực mới mong có con thảo hiền. Cha mẹ cần ý thức rõ vai trò, trách nhiệm, ảnh hưởng của mình đến việc giáo dục con, phải là tấm gương sáng trên mọi phương diện để con cái học tập. Ngày nhà giáo Việt Nam 20/11, xin tôn vinh và tri ân cho những ai đang làm cha, làm mẹ, những người được coi là người thầy đầu tiên và suốt đời của con. Xem thêm Góc bình yên cho con &8211; Xây dựng kỹ năng bình tĩnh và kiểm soát cảm xúc Tìm hiểu tâm lý trẻ 2 tuổi để nuôi dạy con đúng phương pháp Cách dạy trẻ 3 tuổi bướng bỉnh hiệu quả bố mẹ cần biết Vào ngay Fanpage của the Asianparent Vietnam để cùng thảo luận và cập nhật thông tin cùng các cha mẹ khác! Bạn có quan tâm tới việc nuôi dạy con không? Đọc các bài báo chuyên đề và nhận câu trả lời tức thì trên app. Tải app Cộng đồng theAsianparent trên IOS hay Android ngay! Giáo dục tốt không phải là dạy một cách thụ động mà là truyền cảm hứng để trẻ tự giác học tập. Cha mẹ là người thầy đầu tiên của con, do đó những lời nói và hành động của các bậc phụ huynh sẽ là ví dụ tốt nhất cho trẻ học theo. Sự tu dưỡng phẩm hạnh của cha mẹ sẽ quyết định họ sẽ nuôi dạy con thành người như thế nào; và biểu hiện của con trẻ sẽ phản ánh lời nói và hành động của cha mẹ. Có một tình huống như sau xảy ra ở một nhà hàng Bé gái đang ăn mì bỗng nhiên đánh đổ khiến nước súp văng khắp nhà. Mặc dù nhân viên phục vụ nói rằng “Đừng lo lắng, cô sẽ giúp lau dọn”. Tuy nhiên, mẹ của đứa trẻ đã khăng khăng yêu cầu con gái dọn dẹp. Người mẹ nói với con rằng “Mặc dù con là một đứa trẻ, nhưng nếu con gây phiền phức cho người khác, con phải hết sức bù đắp và nhận trách nhiệm về mình”. Một sự cố khác xảy ra trên tàu điện ngầm ở Thượng Hải, Trung Quốc khiến cộng đồng mạng sôi sục. Đó là sự kiện đứa trẻ đi tiểu ra tàu điện ngầm. Nhiều cư dân mạng nói rằng “Con nít mà, buồn đi tiểu là không nhịn được”. “Khi nào bạn có con thì sẽ hiểu”. “Trẻ buồn đi tiểu, bạn có thể làm gì được chứ”. Thực tế thì mọi người đều có thể hiểu được tính khẩn cấp trong tình huống này. Nhưng là cha mẹ, chúng ta có trách nhiệm dạy trẻ tuân theo các quy tắc nơi công cộng. Trong trường hợp trẻ không thể nhịn tiểu được lúc đang đi trên tàu điện ngầm, cha mẹ phải làm gì? Đầu tiên, chúng ta nên lau sạch nước tiểu và sau đó xin lỗi những người xung quanh. Làm như vậy là để lại một tấm gương cho trẻ, để cho con biết lần sau không nên như vậy. Cha mẹ là tấm gương cho trẻ Tiểu Lệ là một nhân viên bán hàng tại một trung tâm mua sắm. Thời còn đi học, cô không chăm chỉ nghiêm túc học hành nên khi bước vào xã hội, học vấn thấp rất khó xin được việc làm. Lúc này cô mới ý thức được tầm quan trọng của việc học tập. Do đó, khi sinh con, cô đã gửi hết hy vọng vào cậu con trai. Cô ép con học chăm chỉ để tương lai thi đậu vào đại học danh tiếng. Tuy nhiên, trái với mong muốn của cô, thành tích học tập của con lại rất kém. Một lần, sau buổi họp phụ huynh học sinh, Tiểu Lệ được cô giáo chủ nhiệm mời nán lại nói chuyện. Giáo viên đã đưa cho Tiểu Lệ bài văn mà con trai viết, trên đó có dòng chữ “Mẹ em không phải là một người mẹ tốt. Mẹ thường ép em học mỗi ngày nhưng mẹ lại đi xem phim, chơi điện tử, không có dáng vẻ của người mẹ chút nào…” Một giáo viên xuất sắc người Mỹ nói “Cha mẹ muốn đứa trẻ trở thành loại người nào thì trước tiên bản thân hãy làm người như thế. Hình mẫu của cha mẹ là tương lai của trẻ. Không một đứa trẻ nào tự nhiên trở nên ưu tú, nó đều có lý do đằng sau mà mọi người đều có thể thấy được. Nguyên do nằm ở gia đình và nguồn gốc nằm ở cha mẹ”. Ảnh minh họa CDC / Unsplash. Đứng ở vai trò cha mẹ, chúng ta không thể đơn phương yêu cầu con đáp ứng các mong đợi của mình. Cha mẹ nên hướng dẫn con bằng các ví dụ và hành động thực tế trong khi cố gắng hoàn thiện bản thân. Chỉ có bằng cách này, trẻ mới có thể học hỏi được điều tốt từ cha mẹ, bao gồm cả kiến thức và đạo lý làm người. Bởi vì, cha mẹ là hình mẫu rõ nét nhất cho con. Cha mẹ tốt sẽ là món quà tuyệt vời đối với cuộc đời đứa trẻ. Trẻ em là tấm gương của cha mẹ Một đứa trẻ trong bộ phim tài liệu gia đình “Gương” có lời thú nhận rằng “Tôi là một tấm gương, khuôn mặt của tôi có thể cho thấy tôi giống với cha mẹ như thế nào, cho dù là ở ngoại hình hay trong nội tâm”. Một số người nói rằng con trẻ là bản sao của cha mẹ. Cha mẹ là người như thế nào con trẻ sẽ là người như thế. Nhà giáo dục Suhomlinski từng nói “Mỗi khi nhìn thấy con trẻ chính là lúc bạn đang nhìn thấy chính mình. Bạn dạy con bạn cũng chính là đang tu sửa chính mình”. Có một câu chuyện ngụ ngôn như thế này 3 cặp vợ chồng mới cưới đến nhà thờ cầu nguyện “Chúa ơi, xin hãy cho con một đứa bé”. Sau khi nghe lời cầu nguyện, Chúa đã biến ba thiên thần thành ba đứa trẻ đáng yêu được sinh ra trong ba gia đình cùng một lúc. Hai mươi năm sau, ba cặp vợ chồng lại đến nhà thờ. Cặp đầu tiên nói “Chúa ơi, tại sao Ngài lại ban cho con một đứa trẻ hung bạo, kiêu ngạo và tham lam?”. Cặp thứ hai nói “Chúa ơi, đứa trẻ mà Ngài ban cho con lại là người ích kỷ, tham lam và bất tài. Chúng con nên làm gì bây giờ?”. Cặp thứ ba nói “Chúa ơi, cảm ơn Ngài đã gửi cho chúng con một cậu bé tốt bụng, ấm áp, thông minh và biết yêu thương”. Chúa mỉm cười nói “Những gì các cậu bé phản ánh ra chính là thứ mà các con đang có. Trong trái tim các cậu bé có gì thì trong trái tim các con có thứ đó. Những thứ con truyền dạy cho các cậu bé chính là hạt giống mà con gieo trồng trong tâm hồn chúng”. Con trẻ sẽ phản ánh mọi thứ về cha mẹ như một tấm gương. Nếu cha mẹ ấm áp như ngọc, cậu bé sẽ là một quý ông khiêm tốn. Nếu cha mẹ thô lỗ và thiếu hiểu biết, cậu bé sẽ trở thành một chú hề. Hy vọng các bậc cha mẹ hiểu được rằng, muốn dạy con tốt trước hết cần sửa đổi chính mình. Bởi vì hình ảnh của bạn chính là tương lai của đứa trẻ. Một số người nói rằng bản chất của giáo dục giống như cái cây làm rung chuyển cây khác, một đám mây đẩy một đám mây khác, một linh hồn đánh thức một linh hồn khác. Đồng thời, vì sự xuất hiện của con cái, cha mẹ cũng có động lực để học hỏi và làm cho bản thân trở nên tốt hơn. Một bậc trí giả từng nói “Tôi cố gắng khiến bản thân trở nên tốt hơn để trẻ thấy được tình yêu thương và sự tôn trọng. Có như vậy, tương lai con trẻ đối với cha mẹ mới yêu thương và tôn kính. Con trẻ sẽ học được một số phẩm chất tốt từ cha mẹ, cho nên tôi không muốn dừng lại việc tự hoàn thiện bản thân”. Một phụ huynh tốt có thể đáng giá bằng một trăm giáo viên tốt. Mặc dù chúng ta không thể lựa chọn cha mẹ cho mình nhưng chúng ta có thể nỗ lực để trở thành bậc cha mẹ tốt. Cha mẹ tốt sẽ cố gắng hết sức để trở thành người có khuôn mẫu, tầm nhìn và hiểu biết, sau đó truyền lại cho con trẻ để chúng có một vạch xuất phát khác. Thực tế thì giáo dục con trẻ là hành trình tự tu dưỡng của cha mẹ với hy vọng giúp cho mỗi đứa con trở nên tốt hơn. San SanTheo SecretChina Video xem thêm Sắc Đẹp Vì Mục Đích Cao Cả’ – Hoa hậu Thế giới Canada lên tiếng vì nạn nhân mổ cướp nội tạng Your browser does not support the video tag. Please upgrade to lastest version Ad will display in 09 seconds Cha mẹ là những người thầy đầu tiên, trong cuộc đời mỗi người con. Chỉ có cha mẹ mới đủ kiên nhẫn, sự bao dung, tấm lòng vị tha,… để theo sát từng bước đi của mỗi người con. Cha mẹ cũng chính là người thầy đầu tiên gây dựng cho con cái một nền tảng vững chắc để làm người, dù xấu hay tốt, đều có ảnh hưởng đến con cái sau này. Con người sinh ra cho đến khi trưởng thành là nhờ vào tình thương yêu bảo dưỡng của cha mẹ. Vì con người sinh ra không thể tự nhiên mà lớn lên, nếu không có sự chăm sóc, nuôi dưỡng chu đáo của mẹ cha. Do đó, những người mà chúng ta mang ơn đầu tiên trong đời, đó là cha mẹ! Do đó, những người mà chúng ta mang ơn đầu tiên trong đời, đó là cha mẹ! Cha mẹ chính là người thầy đầu tiên trong cuộc đời người conVì bị áp chế tinh thần như thế nên cả đời không thể có được những suy nghĩ, những lập trường độc chúng ta biết đi chập chững, ngày biết gọi Mẹ! Mẹ! Cha! Cha! Cũng chính là ngày cha mẹ rất đỗi vui mừng và dâng trào hạnh phúc “Đố ai đếm được sao trời, Thương con cha mẹ trọn đời hy sinh”. Tham khảo 6 Bí Quyết Nuôi Dạy Con Thành Công Phương Pháp Giúp Cha Mẹ Và Con Cái Hiểu Nhau Nhiều Hơn Nguồn Gốc Cho Người Thành Đạt Gốc Rễ Của Người Thành Công Cha mẹ chính là người thầy đầu tiên trong cuộc đời người con Xưa có câu “Cây có cội, nước có nguồn, mọi kết quả đều sinh ra từ nguyên nhân ban đầu của nó”. Các con được khôn lớn bằng dòng sữa mẹ, tình thương thiêng liêng của mẹ, đã chuyển hóa dòng máu đỏ của mình, thành dòng máu trắng, gọi là “sữa”, để xoa dịu những cơn đói lòng cho con trẻ. Mỗi một đứa trẻ trong những năm đầu đời đều đem những lời dạy bảo của cha mẹ để áp dụng vào cuộc sống. Người con được sinh ra trong đời, bắt đầu khi còn tấm bé, đã được cha mẹ dạy cho cách ăn, cách uống, tập cho con đi từng bước chập chững đầu tiên, luyện cho con nói bập bẹ tiếng Mẹ, tiếng Cha, Khi nghe con thơ mở miệng nói được tiếng nói đầu tiên, hoặc tự bước đi được những bước đầu tiên, lòng cha mẹ mừng vui muốn khóc! Không những thế, cha mẹ còn dạy cho con trai, con gái cách tiểu, cách tiện, cách lau chùi, mặc quần, mặc áo… mẹ cha còn chỉ dạy cho con trưởng thành người đứng đắn, khôn ngoan, lễ phép, dễ hòa hợp trong cuộc sống cộng đồng. Nhưng đôi khi, với tình yêu thương con cái hết lòng, nhiều cha mẹ bao bọc con cái quá mức, khiến người con nhiều khi sợ hãi không dám làm gì, làm gì cũng sợ thất bại, làm gì cũng sợ điều này trái với điều bố mẹ căn dặn, nếu trót lỡ làm rồi lại suy nghĩ liệu làm như thế có khiến bố mẹ xấu hổ với hàng xóm không. Vì bị áp chế tinh thần như thế nên cả đời không thể có được những suy nghĩ, những lập trường độc lập. Con người vốn không ai hoàn hảo cả, cha mẹ là tấm gương cho con cái noi theo. Chính vì thế, chúng ta cần hướng các con tới một tương lai tốt đẹp,… Ngược lại, có những thứ xấu sẽ ảnh hưởng đến con cái cả đời. “Cha mẹ là hai vị thầy đầu tiên trong đời, là những người xứng đáng được chúng ta cung kính, vâng lời, chăm sóc phụng dưỡng trong gia đình,…” Xem thêm Hướng dẫn mua hàng và thanh toán Công thức nào xây dựng hôn nhân hạnh phúc bền vững ? Ebook là gì ? Giá trị Ebook đem lại cho người đọc ? Nỗi lòng của con, cha mẹ có hiểu ? Mảnh ghép cuộc đời Không ai có thể tạo lập môi trường sống an toàn cho con em mình bằng chính cha mẹ Ảnh minh họa KT Nhiều vụ bạo hành trẻ em do người thân Chỉ tính trong 2 năm gần đây, Chính phủ đã trình Quốc hội thông qua 2 luật, ban hành 12 nghị định; Thủ tướng Chính phủ đã ban hành 2 nghị quyết, 2 chỉ thị, 15 quyết định, 1 công điện liên quan đến quyền trẻ em; công tác bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em. Thủ tướng Chính phủ cũng đã phê duyệt các chương trình, đề án về trẻ em giai đoạn 2021 – 2025, tầm nhìn đến năm 2030 về công tác chăm sóc, bảo vệ và giáo dục trẻ em, góp phần hoàn thành các mục tiêu của Chương trình nghị sự 2030 vì sự phát triển bền vững. Nhờ đó, công tác trẻ em đã có những kết quả tích cực. Thế nhưng, tình trạng trẻ em bị xâm hại vẫn là một trong những vấn đề gây bức xúc xã hội thời gian qua. Báo cáo về việc thực hiện Nghị quyết số 41/2021/QH15 của Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội LĐTBXH về hoạt động chất vấn tại kỳ họp thứ 5, Quốc hội khóa XV đã chỉ rõ Theo số liệu báo cáo của Bộ Công an, quý I năm 2023 phát hiện 577 vụ, 752 đối tượng, xâm hại 608 trẻ em, trong đó số vụ xâm hại tình dục trẻ em là 427 vụ. Xâm hại và xâm hại tình dục trẻ em có xu hướng tăng so với cùng kỳ năm 2022. Đáng chú ý xảy ra một số vụ việc xâm hại trẻ em gây hậu quả nghiêm trọng trong các cơ sở trông giữ trẻ ngoài công lập, chưa được cấp phép hoạt động. Cũng theo báo cáo, năm 2022, Tổng đài điện thoại quốc gia bảo vệ trẻ em 111 tiếp nhận cuộc gọi đến, Tổng đài đã tư vấn cuộc; hỗ trợ, can thiệp cho ca; hỗ trợ, can thiệp cho 888 ca bị bạo lực. Đây cũng là năm số ca cao nhất mà Tổng đài hỗ trợ, can thiệp trong 18 năm qua. Điều đáng nói, nhiều vụ việc trẻ em bị xâm hại, bạo lực, bạo hành do người quen biết hoặc người thân trong gia đình gây ra, một số vụ gây phẫn nộ, bức xúc dư luận xã hội. Bộ LĐTBXH đã chỉ rõ, đối tượng xâm hại lợi dụng mối quan hệ lệ thuộc về gia đình cha mẹ và con, cha dượng, mẹ kế với con riêng của chồng hoặc vợ; mối quan hệ gần giữa người chăm sóc, người nuôi dưỡng với trẻ em, giữa thầy, cô giáo với học sinh; giữa người thân, họ hàng, hàng xóm, người quen biết với trẻ em hoặc lợi dụng mạng xã hội, lấy hình ảnh, thông tin giả mạo để dụ dỗ, lừa gạt hoặc gây sức ép đối với trẻ em. Hoặc trẻ tham gia các trang mạng xã hội kết bạn để tạo dựng lòng tin, tiếp cận, sau đó thực hiện hành vi xâm hại. Bên cạnh đó, sự suy thoái về đạo đức, lối sống của một bộ phận người dân, tác động tiêu cực từ phim ảnh tình dục, bạo lực tràn lan trên mạng, sự thiếu gắn bó giữa các thành viên trong gia đình, những bất ổn về sức khỏe tâm thần và tâm lý xã hội… đã trực tiếp và gián tiếp gây ra tình trạng bạo lực, xâm hại trẻ em. Việc thông tin, thông báo, tố giác các trường hợp trẻ em bị xâm hại, trẻ em có nguy cơ bị xâm hại thực hiện chưa tốt, vẫn còn một bộ phận thờ ơ, vô cảm, hoặc thiếu kiến thức, kỹ năng, không thông tin, thông báo kịp thời tới cơ quan chức năng, cơ quan có thẩm quyền bảo vệ trẻ em… Trách nhiệm trước hết phải thuộc về gia đình Tất cả các hành vi xâm hại, bạo lực, bạo hành đều gây hại và cản trở sự phát triển của trẻ. Trẻ em cần được cảm thấy an toàn tại gia đình, trong nhà trường và trong cộng đồng của mình. Để bảo vệ con trẻ, rất cần các hoạt động, chương trình hành động cụ thể của các cấp, các ngành, địa phương và toàn xã hội nhằm tiếp tục xây dựng môi trường sống an toàn, thân thiện, lành mạnh để thực hiện đầy đủ các quyền trẻ em và bảo đảm trẻ em được phát triển toàn diện. Trong đó, trước hết cần tiếp tục hoàn thiện hệ thống pháp luật, chính sách bảo đảm thực hiện quyền trẻ em và giải quyết các vấn đề về trẻ em. Việc xây dựng chính sách, pháp luật để bảo vệ trẻ em được ví như xây một ngôi nhà an toàn bảo vệ trẻ. Việc cần làm trong thời gian tới là rà soát, nghiên cứu, hoàn thiện chính sách, pháp luật nhằm bảo đảm thực hiện quyền trẻ em và bảo vệ trẻ em thống nhất với Luật Trẻ em, Nghị định số 56/2017/NĐ-CP ngày 09/5/2017 của Chính phủ quy định chi tiết một số điều của Luật Trẻ em theo hướng đồng bộ, khả thi, đáp ứng yêu cầu về công tác trẻ em. Nghiên cứu xây dựng, sửa đổi, bổ sung các cơ chế, chính sách, liên quan đến việc chăm sóc bảo vệ trẻ em trong tình trạng khẩn cấp, đặc biệt là thiên tai, dịch bệnh. Phối hợp rà soát, sửa đổi, bổ sung, hoàn thiện các quy định của pháp luật về bảo vệ trẻ em trong Luật Hôn nhân và gia đình, Luật Phòng, chống bạo lực gia đình… Cũng cần nhấn mạnh, trong nỗ lực phòng chống xâm hại ở trẻ em, cần thiên về công tác phòng. Do đó, cần tiếp tục nâng cao nhận thức, ý thức trách nhiệm của các cơ quan, tổ chức, cá nhân, đặc biệt là cơ quan, tổ chức có thẩm quyền trong việc giải quyết các vấn đề trẻ em một cách quyết liệt. Mỗi địa phương cần đầu tư nguồn lực về ngân sách và nhân lực để bảo vệ trẻ em, bởi thực tế nơi nào đầu tư bài bản, khoa học, nơi đó số trẻ bị tai nạn thương tích giảm rất nhanh. Công tác bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em là trách nhiệm của Đảng, Nhà nước, MTTQ Việt Nam, các tổ chức chính trị – xã hội, các ngành, các địa phương và nhân dân. Song hơn hết phụ huynh phải là tấm “lá chắn” đầu tiên bảo vệ con em mình. Trẻ em phải được bao phủ an toàn bằng tình yêu thương và trách nhiệm trước hết phải thuộc về gia đình, của cha mẹ và người chăm sóc trẻ. Nhất là khi trẻ em bước vào kỳ nghỉ hè, đòi hỏi các gia đình càng phải tăng cường quan tâm, không để gia tăng tai nạn thương tích, đặc biệt là tình trạng đuối nước, bảo đảm một mùa hè an toàn, lành mạnh cho các em. “Cha mẹ không làm thì không ai có thể làm tốt hơn, không ai có thể bảo vệ con em mình tốt hơn. Người chăm sóc trực tiếp trẻ em không làm thì không ai bảo vệ trẻ em tốt hơn. Không ai có thể tạo lập môi trường sống an toàn cho con em mình bằng chính cha mẹ. Nhà nước có chính sách, Nhà nước có truyền thông giáo dục, Nhà nước hỗ trợ gia đình nhưng cha mẹ không quan tâm thì trẻ em không được bảo vệ, trẻ em không được sống an toàn”, Cục trưởng Cục Trẻ em Đặng Hoa Nam nhấn mạnh./.

cha mẹ là người thầy đầu tiên của con