D. Gắn với việc động viên, khuyến khích nhân dân thực hiện kết hợp Nhà nước và nhân dân cùng làm. Câu 225: Cuộc kháng chiến chống quân Mãn Thanh xâm lược nhà Tây Sơn có khoảng 10 vạn quân nhưng đã đánh thắng bao nhiêu quân xâm lược ? A. 31 vạn. Chen chân vào gia đình tỷ phú hơn 30 tuổi, trở thành phu nhân nhà giàu sau 6 năm "ngậm đắng nuốt cay" Nói tới Điền Phác Quân, thường thì người ta sẽ nghĩ ngay tới cái mác "người tình của Vương Thạch". Được biết, Vương Thạch là chủ tịch của tập đoàn Vạn Khoa, một doanh nhân thành đạt sở hữu khối tài sản bạc tỉ và hơn Điền Phác Quân những 30 tuổi. Phu nhân nhà hào môn mặc một chiếc áo rộng, che đi vóc dáng và xõa tóc dịu dàng. Đáng chú ý, trên tay cô nàng còn đeo một chiếc đồng hồ màu trắng được nạm full kim cương. Đúng là tiểu thư nhà giàu, ăn tối với bạn thân thôi mà cũng xinh xắn, sang trọng quá đi! ngAE. Đời trước Khâu Thiên Dương bị một tên cầm thú hại đến chết, vừa mở mắt lại phát hiện chính mình biến thành một phu nhân nhà giàu, cô kích động thiếu chút nữa muốn đem nóc nhà xuống. Tuy rằng kết hôn với một người chồng hoàn toàn không yêu mình, nhưng tốt xấu không làm cô bị đói, để cô sống ở biệt thự, đi siêu xe, mỗi tháng còn có một khoản sinh hoạt phí lớn, cuộc sống như vậy đi chỗ nào tìm. Nhưng Khâu Thiên Dương chậm rãi phát hiện anh chồng này không quá thích hợp. Đã nói rõ hai người không liên quan đến nhau, ai chơi theo ý người nấy muốn làm gì thì làm. Vậy tại sao cô làm cái gì anh ta đều phải quản.. "Liêu tiên sinh, anh thật phiền" "Tôi cứ muốn phiền cô đấy, làm sao?' "... " " Liêu tiên sinh, rốt cuộc anh muốn làm cái gì? " " Tuổi đã lớn, tôi muốn có con " Chú ý Nam chủ cả thể xác và tinh thần đều sạch sẽ. Xin để ý rõ ràng" thể xác và tinh thần đều sạch sẽ"! Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Xuyên Thành Phu Nhân Hào Môn! Mới Cập Nhật Kim Phiếu Mới Đề Cử Tháng Này 1 Xem Thêm Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Vợ Của Vai Ác Không Dễ Làm Tử Thanh Du Trung Khuyển Nam Thần Tử Thanh Du Nàng Trở Nên Lại Ngon Lại Ngọt Tử Thanh Du Vợ Của Phản Phái Không Dễ Làm Tử Thanh Du Cho Nhân Vật Phản Diện Đút Viên Đường Tử Thanh Du Pháo hôi Hoàng Hậu nghịch tập sự dịch Tử Thanh Du Thể loại đoản văn, xuyên không, hiện đại, ngọt sủng, nhẹ nhàng, sảng văn, 1×1, HE. Editor Cá Số chương 11 chương + 5 PN Tình trạng Hoàn [17/03/2020 – 27/03/2020]Văn ánCứ nghĩ mình đã đi đời nhà ma, ai ngờ lại còn sống, có điều, lại xuyên thành mèo Raggdoll????Đàm Nhiên vốn đã chết vì tai nạn giao thông, không ngờ lại tỉnh dậy thấy mình trong tiệm thú cưng, thôi thì cứ theo ý trời vậy…Đàm Nhiên chỉ nghĩ đến việc trải qua một miêu sinh * bình thản nhẹ nhàng, thế nhưng lại dựa vào miêu sắc ** vô cùng đẹp, tìm được một con sen!Nhìn con sen là nhà giàu nhất Hoa Hạ, Đàm Nhiên phè phỡn mà nhai nhai thức ăn cho mèo loại cao thức ăn cho mèo của nhà giàu nhất ăn ngon ghê!Ừa, tóc của nhà giàu nhất nhiều thiệt, đạp đạp lên mềm ghê!Ừa…Mãi về sau, Đàm Nhiên lại phát hiện ra mình không phải là một con mèo, mà là một con mèo yêu!Éc… éc? Éc!Cái tên giàu thiệt giàu này! Mi buông tay ra coi! Ai cho sờ tui hả! Miêu Nhân thụ thụ bất thân à nha! ***Vai chính Đàm Nhiên, Đoàn Đoàn┃ vai phụ Văn Chi Vọng và đồng bọn.……..Chú thích* Cuộc đời con người là nhân sinh, cuộc đời con mèo là miêu sinh =** Miêu sắc nhan sắc của mèo =*** Chế từ câu nam nữ thụ thụ bất thân Chương 18 Canh gà tình yêu Editor Bonnie Tên đã lên dây, không bắn không được. Nhưng cho dù đã biết trước chuyện này, Tả Minh Nhiên cũng không có cách nào khác, tuy cô mang tiền vào đoàn, nhưng cũng không phải là nhà đầu tư lớn nhất, nhân vật quan trọng như nữ phụ thì cô không có cách nào nhúng tay vào. Huống chi, Ôn Phỉ Phỉ cũng không có làm gì sai, bỏ qua ân oán cá nhân giữa hai người, Ôn Phỉ Phỉ không có □□, kỹ thuật diễn lại khả quan, làm nữ phụ cũng là tới cứu nguy, hợp tình hợp lý. Nhưng mà có sự so sánh như vậy, thân là nữ chính Tả Minh Nhiên lập tức có vẻ ảm đạm không có ánh sáng. Phòng trang điểm của phim trường cũng không tính là xa hoa, tiếng ồn ào bên ngoài xuyên qua cánh cửa mỏng manh, Tả Minh Nhiên thoáng nghe thấy tiếng có người chào hỏi với Ôn Phỉ Phỉ. An Kỳ nhịn không được khẽ nói thầm “Sao cô ta cứ như âm hồn không tan vậy, chị Nhiên đi tới đâu cô ta theo tới đó.” Mao Mao lập tức nói "Đừng nói lung tung, chú ý lời nói của em." An Kỳ tự biết mình lỡ lời, le lưỡi, “Em đi nấu nước.” Nói là phòng trang điểm, thật ra cũng là phòng nghỉ, diện tích phòng không lớn, nhưng có đủ mọi thứ. An Kỳ cất riêng những thứ mang theo, cắm ấm nước bắt đầu nấu nước. Mao Mao ở bên cạnh nhìn, cũng không động tay, chỉ khi An Kỳ làm sai việc gì mới lên tiếng chỉ bảo. * Mình thấy có lẽ tác giả ghi nhầm tên trợ lý mới của chị Nhiên, An Nhiên 安然 và An Kỳ 安琪 mà đa số tác giả viết An Kỳ nên mình sẽ edit thành An Kỳ hết nha. Tả Minh Nhiên nhìn hai người qua gương, An Kỳ là fan của Tả Minh Nhiên, nghe nói đã thích cô năm năm, dùng những lời trong giới fan mà nói, chính là một fan only không hơn không kém. Lớp trang điểm của phim hiện đại nhìn như đơn giản, trên thực tế cũng rất khó, dù sao nếu là phim cổ trang có thể để người ta nhìn ra dấu vết trang điểm, nhưng phim hiện đại phải làm sao cho tự nhiên nhất, hơn nữa còn phải làm sao để ăn ảnh cùng với vấn đề hậu kỳ, cách giữ lớp trang điểm đúng cảnh cần chuyên viên trang điểm tự nắm chắc. Trang Bách hỏi “Chị Nhiên, hôm nay chị quay phân cảnh nào thế?” Tả Minh Nhiên nhắm mắt lại, nói cảnh quay hôm nay cho anh ta biết. Ngày đầu tiên của bộ phim mới, bất kể là ai cũng mong cảnh mở hàng là điềm tốt, cho nên cảnh diễn cũng không khó. Từng lời thoại trong cảnh này Tả Minh Nhiên đã thuộc lòng từng chữ, ở nhà còn đối diễn với An Kỳ mấy lần. Dù là vậy, trong lòng cô vẫn có chút không chắc, lúc trang điểm mở kịch bản ra đặt trên đùi, không cần biết mình có xem hay không, nhưng tóm lại trong lòng cũng có chỗ được an ủi. Trang Bách nhìn thoáng qua, buồn cười nói "Chị Nhiên sao lần này chị lại lo lắng như vậy?” Anh ta đã theo Tả Minh Nhiên rất lâu, đã làm rất nhiều tạo hình nhân vật cho cô, nhưng đúng là lần đầu tiên thấy cô lo lắng như vậy. Tả Minh Nhiên mơ hồ “Ừ” một tiếng, nắm chắc thời gian nhìn qua kịch bản. Trang Bách cố ý muốn cô giảm bớt cảm giác căng thẳng, trêu ghẹo nói “Chẳng lẽ chị Nhiên bị tiểu thịt tươi dọa sợ rồi?” Tuyến tình cảm của kịch bản là tình chị em, Tả Minh Nhiên đóng vai một người sắp bước vào tuổi ba mươi, sự nghiệp thành công nhưng hàng ngày vẫn bị cha mẹ thúc giục kết hôn. Mà nam chính, là một nghiên cứu sinh mới tốt nghiệp, mới bước chân vào xã hội, cái gì cũng không biết. Vì để thể hiện cảm giác thiếu niên trong tiểu thuyết, người đóng vai nam chính là một tiểu sinh lưu lượng trong nước, tên Nhậm Lộ Sinh, nhỏ hơn Tả Minh Nhiên hai tuổi, ra mắt trong một nhóm nhạc thần tượng, có vô số fan hâm mộ cuồng nhiệt, đây là bộ phim truyền hình đầu tiên của anh ta, sau khi tin tức bị tuồn ra đủ loại tin tức bay đầy trời. Sở dĩ Tả Minh Nhiên biết rõ như vậy, cũng là vì trước kia khi công bố ảnh tạo hình, cô bị một số Blogger có ý xấu nói cô trâu già đòi gặm cỏ non. Tả Minh Nhiên đối với cụm từ này vô cùng tủi thân, cô mới 26 tuổi thôi, sao đã nói là trâu già gặm cỏ non rồi? Hơn nữa nhìn gương mặt không hề lưu lại vết tích năm tháng của cô xem, cuối cùng là ai được lợi thì không rõ đâu à. Cuộn kịch bản lại thành một thanh giấy, Tả Minh Nhiên gõ nhẹ lên tay phải của Trang Bách, “Nói loạn gì đó? Lo trang điểm của cậu đi.” Trang Bách đang kẻ mắt cho cô, sau khi bị gõ thì giả bộ kêu rên hai tiếng, Tả Minh Nhiên bị hành động làm quá của anh ta làm bật cười, sự căng thẳng trong lòng cũng giảm đi không ít. Ngày đầu tiên quay phim, ngoại trừ truyền thông, còn có các fan từ khắp nơi đến, điều Tả Minh Nhiên không nghĩ tới chính là, fan của mình cũng chạy đến đây không ít. An Kỳ ôm một đống quà chạy tới hỏi cô có muốn qua đó chào hỏi hay không, Tả Minh Nhiên suy nghĩ nói “Được, đi thôi.” Đây là lần đầu tiên Tả Minh Nhiên chào hỏi với fan ở cự ly gần, thấy cô đi đến, mấy cô gái nhỏ lập tức hưng phấn giơ cao tấm bảng trong tay, trong miệng gọi tên cô. Tả Minh Nhiên đi qua, chào hỏi với bọn họ, có người la lên “Nhiên Nhiên, không được mặc quần áo quá mỏng.” Cuối mùa hè đầu mùa thu, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày và đêm vô cùng lớn, Tả Minh Nhiên kéo kéo áo khoác trên người, nói “Quần áo à, bên trong là trang phục diễn.” Lại có người hô lên “Nhiên Nhiên, quay phim cho tốt nhé!” Tả Minh Nhiên cười cười, nắm tay lại làm cho mình động tác cố lên, “Chắc chắn rồi.” Nhóm fan lập tức thét lên một trận chói tai, Tả Minh Nhiên lại nói với bọn họ mấy câu, chụp ảnh chung, dặn dò “Phim trường đông đúc, mọi người nhớ chú ý an toàn nhé.” Nhóm fan lập tức cảm động không thôi, vội vàng gật đầu, "Nhiên Nhiên chị yên tâm đi đi." Tả Minh Nhiên "..." Lễ bấm máy kết thúc thuận lợi, cuộc phỏng vấn ngắn trôi qua, giới truyền thông và fan lần lượt rời đi, đoàn phim cũng bắt đầu tiến vào quá trình quay phim. Tả Minh Nhiên nhận lấy ly nước An Kỳ đưa qua uống một hớp, vỗ vỗ gương mặt cười đến cứng đờ trước máy ảnh, “Được rồi, đi thôi.” An Kỳ “Chị Nhiên, chị đừng nói kiểu bi tráng như vậy chứ.” Tả Minh Nhiên lại uống thêm một hớp, bên chỗ đạo diễn lại tiếp tục thúc giục, cô nói nhanh một câu “Là phúc thì không phải họa, là họa thì không tránh khỏi”, lúc này mới cởi áo khoác đi qua. An Kỳ bên cạnh nghe rõ lời cô nói, trong lòng không khỏi có chút xấu hổ. Cảnh quay đầu tiên chính là cảnh nam nữ chính gặp nhau, nghiên cứu sinh tốt nghiệp Mạc Cách ngày đầu tiên đi làm, tiền bối nhắc hắn không nên trêu chọc Đại Ma Vương của công ty, nhưng vừa dứt lời, không biết sao Giang Na đã xuất hiện trong tầm mắt hai người, Mạc Cách vì không hề biết Giang Na trông thế nào, cũng không nhìn tiền bối đang điên cuồng ra dấu cho hắn mà cùng cô đi vào thang máy, trong lúc đó Giang Na nghe một cuộc điện thoại, văn kiện trong tay vô tình bị rơi, Mạc Cách giúp cô nhặt lên. Đạo diễn diễn giải cho bọn họ xong, đọc lại kịch bản, rất nhanh đã bắt đầu quay phim. Cảnh đầu tiên là nam chính Mạc Cách sáng sớm chạy đến công ty, bởi vì sắp bị muộn nên thở hồng hộc, sau đó chạm mặt với tiền bối chung ngành. Thư ký trường quay dập bảng clapperboard, Nhậm Lộ Ninh từ ngoài cửa xông vào. Lần đầu tiên, trực tiếp chạy ra khỏi máy quay. Lần thứ hai, chạy chậm, như bước đi vào show catwalk. Lần thứ ba, nhìn không ra chút dấu vết nào của việc vội vàng đi làm. … Tình tiết ngắn ngủn không đến một phút trong kịch bản, Tả Minh Nhiên trơ mắt nhìn Nhậm Lộ Ninh quay lỗi năm lần, sau mỗi lần gương mặt của đạo diễn ở phía sau máy quay càng khó coi hơn, biểu hiện dần dần tăng hiệu quả. Bởi vì người quay kế tiếp là mình nên Tả Minh Nhiên chờ bên cạnh, trơ mắt nhìn đạo diễn từ từ sụp đổ, cùng với diễn xuất không chút tiến bộ của Nhậm Lộ Ninh trong màn ảnh. NG vài lần, đạo diễn cũng bực bội, trước khi ông tức giận, phó đạo diễn vội vàng nói “Lộ Ninh đi tìm cảm giác đi, chúng ta quay cảnh kế tiếp đi, cái đó, Minh Nhiên ơi?” Nghe thấy tên mình, Tả Minh Nhiên hít sâu một hơi từ trên ghế đứng dậy, "Em đây ạ." Bối cảnh đằng kia đã được sắp xếp lại, theo tiếng dập bảng của thư ký trường quay, Tả Minh Nhiên nhanh chóng tiến vào kịch bản. Buổi sáng ở đại sảnh công ty có rất nhiều người di chuyển, Tả Minh Nhiên từ ngoài cửa tiến vào, giày cao gót nện trên mặt đất, phát ra âm thanh thanh thúy, cô cúi đầu lạnh nhạt nhìn đồng hồ, trên gương mặt xinh đẹp không có biểu cảm gì, cả người từ trên xuống dưới đều như đang nói rằng người sống chớ lại gần, đám đông vì sự xuất hiện của cô mà yên lặng vài phần, thậm chí còn tự nhiên tạo một con đường cho cô đi qua. Tả Minh Nhiên không liếc mắt đi qua, cầm điện thoại gửi đi một tin nhắn thoại, “Trong vòng năm phút nữa mà không xuất hiện, anh trực tiếp đi làm thủ tục thôi việc.” Đạo diễn hô "Cắt" một tiếng. Cảnh này không có gì khó, mặc kệ thế nào, dù sao một lần đã qua, sắc mặt đạo diễn cũng đã hòa hoãn hơn, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Ngày đầu tiên quay phim, ai cũng không muốn rắc rối, nếu Tả Minh Nhiên NG vài lần giống Nhậm Lộ Ninh, chỉ sợ bọn họ còn chưa kịp làm gì đã phải chịu chết. Tiếp đó tim Tả Minh Nhiên đập loạn xạ, hiện trường nhiều nhân viên công tác và diễn viên như vậy, cô tưởng mình sẽ không nhịn cười được, nhưng khi đi vào bối cảnh rồi cô mới phát hiện nó hoàn toàn khác với những gì cô nghĩ. Ánh đèn chiếu vào mặt, máy quay cách đó không xa, căng thẳng đến mức da ngứa ran, cô hoàn toàn cười không nổi, chỉ muốn mau mau kết thúc. “Thế nào?” Không thấy mình diễn thế nào, Tả Minh Nhiên lo lắng, túm lấy An Kỳ hỏi “Có chỗ nào không ổn không?” An Kỳ nhìn cô dựng thẳng ngón cái lên, “Vô cùng tốt, bước đi như người mất hết tính người.”* Mất hết tính người Lục thân bất nhận 六亲不认 Lục thân bao gồm bố, mẹ, anh, em, vợ, con đều không nhận. Cảnh kế tiếp là do Tả Minh Nhiên và Nhậm Lộ Ninh cùng nhau diễn, đạo diễn gọi hai người bọn họ qua chỉ giảng, Tả Minh Nhiên chăm chú nghe, vẫn luôn gật gù. Cảnh này vẫn không có độ khó nào gì như cũ, Tả Minh Nhiên điều chỉnh trạng thái một phen, Nhậm Lộ Ninh ở bên cạnh nhìn cô, cong khóe môi, nở nụ cười nghịch ngợm, “Tiền bối, đã làm phiền chị rồi.” Tả Minh Nhiên nở nụ cười, giọng điệu không tính là thân thiện nói “Không phiền gì, mọi người cùng nhau làm việc thôi.” Cuộc nói chuyện của hai người nhanh chóng kết thúc, thư ký trường quay đi đến dập bảng, hiện trường lập tức yên lặng. Tả Minh Nhiên xuất hiện ở trước thang máy, những người đang chờ thang máy tốp năm tốp ba đột nhiên tản ra, chỉ còn lại Nhậm Lộ Ninh vẫn còn ngơ ngác ngây ngốc đứng đó, hoàn toàn không rõ chuyện gì xảy ra, nhìn thấy Tả Minh Nhiên đang ôm văn kiện qua hình ảnh phản chiếu của cửa thang máy, hắn xoay người, vươn tay nói "12345." Tả Minh Nhiên lập tức sửng sốt, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, biểu cảm nhỏ xíu bị máy quay thu lại, bên tai rất nhanh đã truyền đến âm thanh hổn hển của đạo diễn, “Cắt cắt cắt, Tả Minh Nhiên cô làm gì đó?” Không có thu âm trực tiếp tại hiện trường, trên màn ảnh chỉ có thể thấy miệng Nhậm Lộ Ninh động đậy, nhưng Tả Minh Nhiên biết rõ anh ta không đọc lời thoại mà đọc một dãy số. Nhậm Lộ Ninh xấu hổ gãi gãi đầu, xin lỗi “Thật xin lỗi tiền bối, em vẫn chưa thuộc lời thoại.” Tả Minh Nhiên thầm nghĩ chưa học thuộc lời thoại, trái lại năm chữ nhớ rất rõ. Không ra tay đánh người tươi cười, Tả Minh Nhiên khoát khoát tay với anh ta, ra hiệu với đạo diễn diễn lại lần nữa. Lần thứ hai, Nhậm Lộ Ninh không có hề tỏ ra hối lỗi hay ăn năn, mà tiếp tục niệm phép mấy con số của anh ta, may mà Tả Minh Nhiên đã học thuộc kịch bản, nghe đối phương đọc 12345, vậy mà lại thuận lợi diễn tiếp được. Đuối sức sau khi diễn xong một cảnh, cảm giác căng thẳng của Tả Minh Nhiên đã giảm đi không ít, tuy có lúc bị NG, nhưng số lần cũng không nhiều, vẫn còn nằm trong phạm vi có thể chấp nhận được. Cảnh buổi sáng đã sớm kết thúc, An Kỳ đi nhận cơm, Tả Minh Nhiên ngồi trên ghế đọc kịch bản, một bóng người từ bên kia đi đến, chắn gần hết ánh sáng. Tả Minh Nhiên còn tưởng là An Kỳ quay lại, thuận miệng nói “Mọi người ăn trước đi, một lát chị ăn sau.” Bóng người không di chuyển, ngược lại nở một nụ cười trầm thấp. Nghe được thanh âm quen thuộc, Tả Minh Nhiên kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về người mới tới, “Yến Vân Dương?” Yến Vân Dương gật gật đầu, hôm nay anh mặc một chiếc áo hoodie màu đen, tóc không xịt keo như bình thường, mà mặc kệ nó rũ xuống, có vài sợi rơi lòa xòa trước mắt che trên ngang chân mày khiến người trông trẻ ra rất nhiều. Tả Minh Nhiên lúc này mới phát hiện hôm nay anh không đeo kính, nhớ tới sáng nay anh mới bay về, vội vàng chừa chỗ trống, nói “Sao anh lại đến đây? Không phải anh mới đi công tác về sao?” Yến Vân Dương đặt bình giữ nhiệt lên bàn, nói khẽ “Đến công ty một chuyến, không có việc gì nên quay về rồi.” Anh chỉ chỉ bình giữ nhiệt ý bảo cô mở ra, Tả Minh Nhiên nghe theo, vừa mở nắp ra đã có một mùi thơm lan tỏa. Nước dùng gà vàng óng được đựng trong bình giữ nhiệt, trên mặt không thấy dầu mỡ, nhìn qua trông rất ngon miệng. Yến Vân Dương “Thời gian hầm chưa đủ lâu, và mùi vị có lẽ không ngon lắm.” Tả Minh Nhiên tay run run cầm canh gà tình yêu, ngước mắt lên cẩn thận nhìn về phía Yến Vân Dương hỏi “Đây là bữa trưa anh làm cho tôi sao?” Thể loại Ngôn tình, Hiện đại, Hào môn thế gia, Xuyên sách, Showbiz, Sủng Ngọt, HE Độ dài 51 chương Nguồn giả Bonnie Văn Án Ngày nọ khi bị xuyên sách, Tả Nhiên Nhiên xuyên thành nữ phụ bình hoa gả vào hào môn tên Tả Minh Nhiên. Một ngôi sao có tiền có nhan sắc, một năm trước gả vào nhà giàu, vợ chồng hòa thuận, có thể nói là cuộc sống kiểu mẫu. Đối diện là ông chồng hờ’, trước mặt là giấy thỏa thuận ly hôn, bút máy đang ký trên giấy. Tả Nhiên Nhiên nhớ tới cốt truyện kế tiếp, rơi vào bê bối, danh tiếng xấu, tiền đồ bị hủy, còn có tiền bồi thường giá trên trời. Vào khoảnh khắc sinh tử, sự can đảm của tmn tăng lên, khẽ đứng dậy, đoạt lấy cây bút và ném ra ngoài. Mực màu xanh đậm từ ngòi bút chảy ra, tan vào trong nước, ông chồng hờ’ đã ngẩng đầu lên, gương mặt có thể gọi là tình nhân trong mộng của hơn phân nửa giới giải trí không có chút biểu cảm nào, anh nhìn người được xem là vợ mình, bình tĩnh nói “80 vạn một con cá.” Tả Nhiên Nhiên ??? Mẹ nó cá anh nuôi là cá tinh à? Server A Nghe Truyện Audio PHẦN 1PHẦN 2PHẦN 3 PHẦN 1|Chương 1 - 21 PHẦN 2|Chương 22 - 36 PHẦN 3|Chương 37 - 51 *HOÀN* Server B Tải Về Nghe Offline Server B2 Tải Về Nghe Offline Nội dung này đã bị hạn chế chỉ dành cho người dùng đã đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để xem nội dung này. Server D Tải Về TRỌN BỘ zip Nội dung bị khóa Đăng nhập / Đăng ký để mua quyền truy cập vào nội dung này. Quý minh ấm xuyên thư, trở thành sinh non mất trí nhớ gièm pha bay đầy trời ngược văn nữ chủ. Nhưng giây tiếp theo, quý minh ấm đột nhiên bị Maybach tiếp đi đưa đi đương xung hỉ thê! Lục ngôn thâm nhan giá trị cao dáng người bổng lại nhiều kim, nhưng lại là đoản mệnh pháo hôi. Hôn sau, cái kia sống không quá tam chương lục ngôn thâm thân thể một ngày so với một ngày bổng, cho nàng Bách Phu Trưởng hắc kim tạp, còn mỗi ngày cho nàng đánh tiền trinh? Lục gia lão gia tử cho nàng công ty cổ phần còn cho nàng mua xe xe mua biệt thự cao cấp? Lục gia nhất được sủng ái tiểu công trúa còn thích cho nàng mua Hermes mua kim cương? Vì thế, mỗi ngày đều có thể thu được cự khoản quý minh ấm, bắt đầu mua mua mua sinh hoạt, còn tính toán bao dưỡng tiểu chó săn! Lục ngôn thâm kéo kéo chính mình cà vạt, đem quý minh ấm ấn ở trên tường hôn hôn “Khi ta đã chết?” Cuối cùng, quý minh ấm bị Lục gia trên dưới sủng thành ngọt văn nữ chủ! ———— Giả thiên kim trọng sinh, trước tiên liền đem thật thiên kim đưa đi cấp sắp táng gia bại sản đoản mệnh loại trong nhà. Nàng không chút nào cố sức bắt lấy nam chủ tâm, chuẩn bị an tâm đương cái phu nhân nhà giàu quá. Nhưng chỉ chớp mắt, cái kia đoản mệnh loại cư nhiên thành nhà giàu số một, còn đem quý minh ấm sủng lên trời? Cẩm lý thể chất nữ chủ X siêu sủng lão bà một lời không hợp liền cấp lão bà thu tiền tiền bá tổng nam chủ, 1v1 Dự thu văn cầu cất chứa!! 1, 《 xuyên thành kiều khí bao gả hào môn [ xuyên thư ]》 Văn án Một giấc ngủ dậy, kiều tang xuyên thành hàng tỉ tổng tài kiều khí bao khuê nữ, nàng lão công vẫn là dáng người bổng nhan giá trị cao nhà giàu số một đại lão. Nhưng mà không đợi nàng cười ra heo kêu, thế nhưng phát hiện nàng xuyên qua lại đây thời điểm, chính đem một phần giấy thỏa thuận ly hôn ném ở nhà giàu số một đại lão trên mặt. Kiều tang nghĩ đến hai người hôn tiền hiệp nghị thư Nếu là một năm nội kết thúc liên hôn, nàng sẽ mình không rời nhà. Đáng thương nhỏ yếu nhưng có thể tiêu tiền kiều tang Này hôn, không rời, là thời điểm hảo hảo giúp ngươi bại một chút gia 2, 《 hàng tỉ tổng tài kiều khí bao khuê nữ [ trọng sinh ]》 Văn án Diệp từ từ trọng sinh, trở lại cái kia bị hàng tỉ tổng tài ba ba sủng đến vô pháp vô thiên kiều khí bao phá sản phú nhị đại thời đại. Diệp từ từ nghĩ đến ngày sau ba ba công ty sẽ bị giáo bá gồm thâu…… Nàng quyết định hảo hảo đọc sách, bảo hộ gia sản. Diệp thị một nhà nhìn luôn luôn chỉ ham thích với mua bikini bao kiều khí bao đột nhiên xoát nổi lên năm tam, ở phiếu điểm hạ phát ngày đó Diệp gia người yên lặng đưa lên an ủi —— Ba ba Ba ba mua tân du thuyền, chúng ta ra biển trúng gió đi. Ma ma Tư nhân phi cơ đã chuẩn bị tốt, chúng ta đi địch bái mua mua mua Cát cách Mấy ngàn vạn đã đánh ngươi tạp thượng, đi mua ngươi thích xe thể thao đi Diệp từ từ nhẹ nhàng đem phiếu điểm hướng trên bàn một phóng, lắc đầu nói “Không, ta còn tưởng lại xoát một bộ năm tam.” Diệp thị một nhà khẩn trương hề hề nhìn mắt kia phiếu điểm!!! Mặt khác đề cử cơ hữu trứng đẹp văn 《 xuyên thành ảnh đế bạch nguyệt quang [ xuyên thư ]》by hòa tình Dự thu văn 《 xuyên thành bá tổng tiểu cẩm lý 》by hòa tình Uy ngón trỏ nam 1, nữ chủ tự mang cẩm lý thể chất không tự biết; 2, hằng ngày sổ thu chi, bỏ văn chớ cáo 3, ôm đùi 4, ngọt văn bản ngọt Tag Thời đại kỳ duyênHào môn thế gia Từ khóa tìm kiếm Vai chính Quý minh ấm ┃ vai phụ Lục ngôn thâm ┃ cái khác Giới giải trí ABC quân Chương 13 Em gái trà xanhEditor BonnieCảm xúc Yến Vân Dương vừa trỗi dậy chỉ vì một câu nói của cô mà bị phá vỡ, “Không có, cô đang nghĩ gì đấy?”Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn Minh Nhiên sờ sờ cái mũi, "Tôi chỉ thuận miệng nói vậy."Trước khi cô gái kia chạy tới, Yến Vân Dương nhỏ giọng nói “Cô ta là con gái của một người bạn tốt của cha tôi.”Tả Minh Nhiên ý vị thâm trường "A..." một tiếng, nhưng cô gái kia đã đến trước mặt bọn họ, Tả Minh Nhiên đành phải đè nén ham muốn nhiều chuyện của mình lại, thành thành thật thật đóng vai một người dấp cô gái kia không cao, đứng chung một chỗ với Tả Minh Nhiên thì chỉ tới bả vai cô. Điều xấu hổ hơn chính là, cả hai người đều mặc váy màu trắng gạo, cho dù kiểu dáng khác nhau nhưng đứng gần nhau lại mang đến cảm giác khó chịu không hề nữa trong lúc này hai người còn có một mối liên quan chung là một người đàn khi cô gái kia đi đến, trực tiếp xem nhẹ Tả Minh Nhiên vẫn đứng bên cạnh, cực kỳ tự nhiên câu lấy cánh tay Yến Vân Dương, chu miệng lên nói “Anh Vân Dương, em từ nước ngoài trở về lâu như vậy, sao anh không liên lạc với em, em muốn tức giận giận á.”Tả Minh Nhiên bị câu “Tức giận giận” làm cho cả người đều nổi da gà, nhịn không được chà xát cánh được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn Vân Dương nghiêng đầu nhìn cô một cái, lặng im không tiếng động rút cánh tay trong lòng cô gái ra, đưa tay ôm vai Tả Minh Nhiên kéo cô đến bên cạnh, “Giới thiệu một chút, vị này chính là chị dâu của cô, Tả Minh Nhiên.”Không biết có phải do cô tưởng tượng không, Tả Minh Nhiên cảm thấy lúc Yến Vân Dương nói hai chữ “chị dâu” còn đặc biệt nhấn nháy mắt trên mặt cô gái kia có chút mất tự nhiên, nhưng rất nhanh đã biến mất, cô ta đưa tay về phía Tả Minh Nhiên, cười tươi như hoa nói “Chị Minh Nhiên, xin chào chị, chị có thể gọi em là Chân Chân, em và anh Vân Dương là bạn tốt cùng nhau lớn lên từ nhỏ.”Tay đang đưa ra của Tả Minh Nhiên dừng lại, những lời này ngoài mặt nghe không ra ý gì, nhưng đều là con gái, chỉ cần ngẫm chút đỉnh là đã có thể đoán được ý tứ cô ta đang nói gần nói hai người nắm lấy nhau, Tả Minh Nhiên hạ tầm mắt nhìn về phía cô gái trẻ thấp hơn mình một cái đầu, khóe miệng khẽ cong lên, “Thật sao? Ngược lại chị chưa từng nghe Yến Vân Dương nhắc tới là anh ấy còn một cô em gái như em đâu, xem ra sau này cần chơi với nhau nhiều hơn, để tránh cho lỡ đụng mặt mà còn không biết.”Sắc mặt Phạm Chân Chân cứng đờ, Tả Minh Nhiên hoàn toàn là lấy dao đâm thẳng vào chỗ đau của cô ta, rõ ràng cô ta đã về nước hơn một tháng, Yến Vân Dương lại chậm chạp không chịu liên hệ với cô ta, khó khăn lắm cô ta mới buông bỏ thể diện để đi công ty tìm anh, kết quả lần nào cũng là anh không có ở công ty hoặc là đang bận họp không có thời gian đời làm sao có chuyện khéo đến vậy, chắc chắn Yến Vân Dương đang trách cứ cô ta một năm trước không đến tham gia đám cưới của anh, nhưng mà sao anh không chịu nghĩ lại, sao cô ta có thể chấp nhận xuất hiện trong đám cưới của anh với người khác chân, Phạm Chân Chân giả vờ tức giận nhìn Yến Vân Dương oán giận, “Anh Vân Dương, sao anh không nói với chị Nhiên về em vậy?” Nói xong cô ta đảo đảo mắt, như là nghĩ tới cái gì, che miệng cười nói “Có phải là anh sợ chị Minh Nhiên ghen hay không?”Yến Vân Dương nhíu mày, anh tưởng rằng thái độ của mình đã đủ rõ ràng, không nghĩ rằng Phạm Chân Chân không những không biết khó mà lui, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng. Vừa rồi là trợ lý gọi điện thoại cho anh, nói Phạm Chân Chân đến công ty không chặn được người, lại nghe được tin tức anh đến sân bay đón người, lúc này quăng mấy người khác lại, nhìn dáng vẻ chắc là định chạy đến sân bay trước anh một Vân Dương không nói chuyện, Tả Minh Nhiên cười tít mắt nói tiếp “Sao ghen được chứ? Vân Dương là người chị hiểu rõ nhất mà, ngược lại là anh ấy, mỗi lần nhìn thấy chị quay phim đều muốn ghen, rất giống một cái bình dấm chua."Rõ ràng là một lời phàn nàn, từ trong miệng Tả Minh Nhiên đi ra là có sự nũng nịu hờn giận, Phạm Chân Chân ghét bỏ, trong lúc này thậm chí không thể nghĩ được là mình muốn nói gì nữa.“Đây là đang nói chuyện gì đấy? Sao vẫn chưa đi vào?”Yến Vân Dương chưa trả lời, cánh cửa tiệm cà phê bên cạnh đã bị người đẩy ra, một người phụ nữ trung niên gương mặt xinh đẹp đứng trước cửa, nhìn ba người cười ôn hòa, “Đi vào trước đi, chúng ta ngồi xuống rồi nói."Rõ ràng là đã xem ảnh trong xe rồi, nhưng khi nhìn thấy người thật, Tả Minh Nhiên vẫn không khỏi cảm thán một câu gương mặt mẹ Yến trẻ và đẹp Thanh Hà đã gần 60, theo người xưa thì có thể tính là ở tuổi lục tuần, nhưng nhìn qua chỉ có hơn - ba mươi tuổi, cho dù đứng chung một chỗ với Tả Minh Nhiên, cũng chỉ khiến người khác cảm thấy là hai chị em tuổi tác cách nhau hơi xa thôi, chứ không phải là mẹ mà nghĩ lại về dáng vẻ Yến Vân Dương, hình như cũng khó đoán ra năng lực của gen cha mẹ trong người Vân Dương từ đầu đến cuối vẫn ôm Tả Minh Nhiên, Phạm Chân Chân muốn đi tới gần cũng không còn cách nào, đúng lúc Liễu Thanh Hà đi tới, cô ta lập tức thay đổi mục tiêu, tiến lên bám lấy cánh tay Liễu Thanh Hà, õng ẹo nói “Dì Liễu, con rất nhớ dì đó!”Liễu Thanh Hà cười nhẹ, vỗ vỗ tay cô ta nói “Chân Chân cũng đã lớn vậy rồi, thiếu chút nữa dì cũng không nhận ra nổi.”Tả Minh Nhiên cảm thấy được cái tên "Chân Chân" này có chút quen tai, cô kề sát vào tai Yến Vân Dương, khẽ hỏi “Cô gái Chân Chân này, tên thật là gì?”Yến Vân Dương kỳ quái nhìn cô một cái, "Cô ta họ Phạm, tên là Phạm Chân Chân."Nghe được tên này, Tả Minh Nhiên hít một hơi, lập tức hiểu được sự quen tai khó hiểu này từ đâu mà đến. Cô không biết gương mặt này, nhưng cái tên này thì quá quen thuộc, bởi vì trong tình tiết truyện, đó là một nhân vật toàn cấu kết với Tả Minh Nhiên’ làm việc cốt truyện gốc, Phạm Chân Chân được nuông chiều từ nhỏ đến lớn không để ý đến sự phản đối của người nhà mà gia nhập vào giới giải trí, kết quả không bao lâu sau đối đầu với nữ chính Ân Như Tâm, quá tam ba bận đối đầu với Ân Như Tâm có hào quang nữ chính, trong cốt truyện gốc chính là nguyên nhân thúc đẩy lớn nhất để nam nữ chính phát triển tình nữa trong quá trình này, Phạm Chân Chân gặp Tả Minh Nhiên, mặc kệ nguyên nhân là gì, ít nhất mục đích của hai người giống nhau, đều tung tăng chạy như điên trên con đường tìm chết, vì thế ăn nhịp với nhau, thành công cấu kết lại một khác biệt với trong cốt truyện ban đầu chính là, trong đó sở dĩ Phạm Chân Chân và Tả Minh Nhiên thẳng thắn thông đồng với nhau, là vì khi đó Tả Minh Nhiên và Yến Vân Dương đã ly hôn, tuy tin tức không bị tuôn ra ngoài, nhưng là bạn tốt cùng nhau lớn lên với anh, đương nhiên Phạm Chân Chân cũng biết chuyện không nhìn tình huống hiện tại, đừng nói là thông đồng với nhau làm việc xấu, chỉ sợ vị đại tiểu thư này xuống tay với nữ chính trước, nhưng sẽ dùng cô để mài dao soàn soạt ấy tới đây, sắc mặt Tả Minh Nhiên kỳ lạ nhìn Phạm Chân Chân đang vừa cười vừa nói với Liễu Thanh Hà, thầm nghĩ đây thật đúng là hữu duyên thiên lí năng tương ngộ, vốn cho rằng không care cốt truyện sẽ không có việc gì, không nghĩ tới vẫn gặp phải, không thể không nói đây quả là nghiệt dù so với cốt truyện, tình hình hiện tại đã là một con ngựa bất kham, chạy băng băng trên đường một đi không trở người cùng đi vào quán cà phê, chọn một chỗ gần cửa sổ ngồi Chân Chân vốn định ngồi bên cạnh Yến Vân Dương, không đợi Tả Minh Nhiên nói cái gì, Liễu Thanh Hà đã túm chặt đầu óc đang trên mây của Phạm Chân Chân, “Chân Chân đến ngồi với dì đi, năm đó dì còn ôm con, không nghĩ tới chớp mắt một cái mười mấy năm đã trôi qua.”Phạm Chân Chân dám nói chuyện âm dương quái khí cùng Tả Minh Nhiên, nhưng không dám làm trái ý Liễu Thanh Hà, đành thành thành thật thật ngồi xuống chỗ mình bị kéo đến, hơn nữa còn là chỗ đối diện Tả Minh không muốn trên mặt Phạm Chân Chân như muốn cứng đờ, kết quả hai giương mắt, đã thấy gương mặt cười tươi tắn của Tả Minh Chân Chân "..." Tâm trạng càng tệ theo kế hoạch ban đầu, bọn họ hẳn là nên đưa Liễu Thanh Hà đi ăn cơm trưa, sau đó đưa bà về chỗ ở, dù sao bay đường dài hơn mười giờ rất tốn sức lực, hơn nữa từ nước ngoài trở về cũng cần điều chỉnh lại múi giờ bị sai, điều cần làm đầu tiên là để người ta hồi sức thật tốt mới Chân Chân trước mắt không mời mà đến đã làm đảo lộn kế hoạch, nhiều người ăn cơm không phải chuyện gì lớn, nhưng hiển nhiên Phạm Chân Chân không phải là người sống yên ổn, đưa cô ta đi theo đồng nghĩa với việc tự tìm thêm phiền phức. Tả Minh Nhiên không muốn tham gia vào mấy thứ tình yêu cong cong vẹo vẹo của nhà giàu, chỉ có thể liều mạng nháy mắt với Yến Vân Dương, để cho anh tự mình xử lý ổn thỏa hoa đào mình đã trêu chọc.“Đứa bé này chính là Nhiên Nhiên nhỉ?” Mặt mày Liễu Thanh Hà mang ý cười nhìn Tả Minh Nhiên, hoàn toàn khác với sự từng trải huy hoàng của mình, dáng vẻ Liễu Thanh Hà dịu dàng, giọng điệu nói chuyện thoải mái, một chút cũng không nhìn ra bóng dáng của nữ cường nhân trên thương Minh Nhiên không biết, trước khi bọn họ tới, Liễu Thanh Hà đã thử trong phòng rửa tay rất nhiều lần, cố gắng để mình có vẻ hiền lành, không muốn dọa đến con dâu gật đầu, Tả Minh Nhiên nói khẽ "Là con ạ, d…”Tả Minh Nhiên mới nói một chữ, Yến Vân Dương đột nhiên vươn tay, thả một viên đường vào ly cà phê của cô, “Không phải em không thích cà phê đắng sao? Sao không biết tự thả thêm đường vào, chẳng lẽ là lần đầu tiên gặp mẹ, cho nên lo lắng lắm hả?"Tả Minh Nhiên sợ tới mức thiếu chút nữa đã cắn đầu lưỡi của mình, vội vàng nhìn về phía Liễu Thanh Hà đối diện. May mắn Liễu Thanh Hà không có phản ứng gì, vẫn cười tít mắt nhìn bọn họ, nhưng mà so sánh với bà, Phạm Chân Chân bên kia dĩ nhiên sắc mặt đã đen như đáy nồi."Có... Có một chút,” Tả Minh Nhiên xấu hổ cười cười, nương theo lời của Yến Vân Dương mà gọi một tiếng, “Mẹ.”Liễu Thanh Hà lập tức nở nụ cười, nhìn Tả Minh Nhiên nói "Đứa bé ngoan, lúc hai đứa kết hôn mẹ không về, thật sự là tủi thân cho con rồi.”Tả Minh Nhiên nói "Nào có chuyện đó ạ, con biết là mẹ bận rộn không thoát ra nổi, trang sức mẹ tặng con, con rất thích.”Liễu Thanh Hà nói "Vậy là tốt rồi, mẹ còn sợ con không thích, còn đi hỏi riêng Vân Dương, kết quả cái miệng đứa nhỏ này như hũ nút, cái gì cũng không nói, có thể thấy bình thường tính tình cũng là thế này.”Nghe thấy Yến Vân Dương bị châm chọc, Tả Minh Nhiên mím môi thích thú “Vâng ạ, vẫn là mẹ hiểu anh ấy nhất.”Hai người mới vừa gặp mặt, lại có thể nhất trí châm chọc anh về chuyện này, Yến Vân Dương chỉ nở một nụ cười bất đắc dĩ, nhưng cũng không phản sánh với ba người đang vui vẻ, Phạm Chân Chân giống như người ngoài, cô ta nắm chặt cái ly, đầu ngón tay vì dùng sức quá mạnh mà trắng bệch. Cô ta không nghĩ tới Tả Minh Nhiên không nể mặt cô ta thì thôi, ngay cả Liễu Thanh Hà cũng bênh vực người ngoài, rõ ràng cô ta mới là người ở bên cạnh bà trước!Phạm Chân Chân oán niệm hoàn toàn không có ảnh hưởng đến những người khác, Tả Minh Nhiên nói chuyện với Liễu Thanh Hà rất vui vẻ, còn Yến Vân Dương thì chính là hoàn toàn phớt lờ Phạm Chân cả mọi chuyện đều vượt qua tưởng tượng của Tả Minh Nhiên, dù sao trong cốt truyện, Liễu Thanh Hà đã chọn người mình vừa lòng để làm đối tượng kết hôn cho con trai bảo bối Yến Vân Dương, mà Phạm Chân Chân chính là người có thể đảm đương trọng trách này, kết quả Yến Vân Dương chẳng những không nghe lời bà, ngược lại không báo trước mà cưới một diễn viên, làm Liễu Thanh Hà tức giận ngập trời, không chỉ vắng mặt trong đám cưới của anh, một năm sau còn tự mình dắt theo cô gái mình vừa lòng về, thề phải chia rẽ Yến Vân Dương và nghề nghiệp của Tả Minh Nhiên phát tác, trong đầu tái hiện lại cốt truyện một lần, đang nghĩ đến khi Liễu Thanh Hà cầm một ngàn vạn muốn cô rời khỏi Yến Vân Dương, chưa kịp cười ra tiếng, cục diện đã xảy ra chuyện bất phê muốn uống lúc nào cũng có thể, nhất là Liễu Thanh Hà vừa mới từ trên máy bay xuống, nhu cầu cần thiết nhất hiện tại là nghỉ ngơi. Phạm Chân Chân chỉ biết nhìn chằm chằm Yến Vân Dương, căn bản không nghĩ tới điểm Vân Dương mất kiên nhẫn, nhìn thấy Liễu Thanh Hà buồn ngủ xoa mi tâm, anh trực tiếp đứng dậy nói "Mẹ, chúng ta về nhà đi."Phạm Chân Chân một câu cũng không nói, nghe vậy vội vàng nói “Con cùng về với mọi người.”Trong tối ngoài sáng bị người ta đối phó lâu như vậy, Tả Minh Nhiên cũng có chút tức giận, dù thế nào ở bên ngoài cô mới chính là vợ hợp pháp của Yến Vân Dương, Phạm Chân Chân không biết là cô em gái chui ra từ khe đá nào, nhảy nhót lung tung không hề đặt cô vào ánh mắt như muốn giết người của Phạm Chân Chân, Tả Minh Nhiên vô cùng thân thiết kéo tay Yến Vân Dương, cười nói “Bọn chị phải về nhà, em gái Chân Chân, em cũng nên về đi thôi, miễn cho người lớn trong nhà lo lắng.”Phạm Chân Chân tức giận nói "Cô!""Chân Chân." Liễu Thanh Hà từ trên ghế sofa đứng dậy, vẫn là dáng vẻ ôn hòa như cũ, nhưng ánh mắt nhìn về phía Phạm Chân Chân, đã mơ hồ lộ ra phong phạm của một vị nữ cường nhân, “Thay dì chào hỏi cha mẹ con nhé.”“Dì Liễu.” Mắt Phạm Chân Chân đỏ lên, nhìn Yến Vân Dương, miệng méo xẹo, xách túi lên đầu cũng không quay lại mà xông thẳng ra nhiên, mẹ chồng và nàng dâu đồng tâm, gạo cũng xay thành Minh Nhiên cười tít mắt quay đầu lại nói với Phạm Chân Chân đang lao ra cửa “Em gái Chân Chân, trên đường chú ý an toàn nha!”Suy nghĩ tác giảKhông có mẹ chồng ác đâu ~ Dì Lưu Thanh Hà là người rất tốt ~ Cảm ơn các Thiên Sứ Nhỏ đã bỏ phiếu hoặc tặng dịch tưới dinh dưỡng nha..~~Rất cảm ơn bạn đã ủng hộ tôi, tôi sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ!

xuyên thành phu nhân nhà giàu