Khám phá các video ngắn liên quan đến cô vợ bướng bỉnh của các tổng tài trên TikTok. Xem nội dung phổ tiến từ các tác giả sau đây: 💫김재신•Sannie (@sannie_bts), 💫김재신•Sannie (@sannie_bts), 💫김재신•Sannie (@sannie_bts), 💫김재신•Sannie (@sannie_bts) . Khám phá những video mới nhất từ các hashtag: #
Sống cô độc, khó có vợ con bên cạnh. Tổng khí ngũ hành trong Tứ trụ của người này (tính theo can trụ năm và can tàng) là THỦY: 4, KIM: 3, THỔ: 3, MỘC: 1, HỎA: 1. Hỏa là Tài tinh của Thủy, Thủy mùa xuân không có Hỏa thì tính lạnh lẽo, nên nếu Thủy, Hỏa ở thế
Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài Chương 137: Anh cãi nhau với vợ Chắc chắn rồi, từ sáng tới giờ, vẻ mặt u ám và nặng nề của Hoắc Dung Thành vẫn chưa hề dịu đi, lúc nào cũng nhăn nhó tức giận như vậy.
Cả người cô đều cứng đờ, như một con rối gỗ bị người giật dây chỉ huy hoạt động, toàn thân khó chịu bứt rứt. Chợt cánh tay bị ai đó nắm chặt, sau đó kéo mạnh về sau, làm cô hoa cả mắt. Chờ đến lúc khôi phục tinh thần thì Tô Tú Song đã thấy Hoắc Dung Thành đứng sau lưng mình, cả người cô đều dựa vào lòng anh.
Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài - (Chương 62) - Tác giả Hardy Ngô Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Vợ anh nói là muốn ngủ với thằng khác ngay trước mặt anh kìa!"
Mệnh nam sinh chỗ vợ tuyệt lại còn gặp cô thần thì suốt đời khó kết hôn, mệnh nữ sinh chỗ chồng tuyệt cpn gặp quả tú thì có lấy được chồng cũng khó mà bách niên giai lão. bướng bỉnh. Tài liệu sưu tầm. Người Số 9 có số tổng của ngày sinh là 9, 18, 27, 36
aQxOCb8. Chương 100 Tô Tú Song nhíu mày, không hiểu sao mình lại bị mắng. Cô thậm chí còn chưa lên tiếng, sao lại chọc giận anh ta? Đúng là hỉ nộ vô thường, sớm nắng chiều mưa! Sau khi Hoắc Dung Thành tắm nước lạnh xong, Tô Tú Song mới vào phòng tắm rửa mặt. Cố Hàn bước tới, sắc mặt tái mét “Cậu hai, Charles đã đến” Hoắc Dung Thành cài cúc áo sơ mị, liếc nhìn anh ta “Nói hết câu” “Mộ Tư Đồng đã đến, đang trò chuyện với Charles ở dưới lâu.” Cố Hàn nói tiếp “Charles đúng là con cáo già vô liêm sỉ, đã bàn chuyện làm ăn với chúng †a xong xuôi rôi mà bây giờ còn kêu Mộ Tư Đồng đến đây. Ông ta có ý gì vậy?” Hoắc Dung Thành không nói một lời, sắc mặt tối tăm hơn một chút. Lúc này, Tô Tú Song bước ra từ nhà tắm. Cô đã rửa mặt xong, còn trang điểm nhẹ. Không chờ Tô Tú Song phản ứng lại, Hoắc Dung Thành đã đi đến bên cạnh cô, vươn tay ôm cô vào lòng. Tô Tú Song kinh hãi, bộ ngực kề sát lông ngực rắn chắc của anh ta. Hơi thở nóng bỏng xuyên qua từ áo sơ mi của anh ta. Tô Tú Song đã giơ tay lên, định đẩy anh ta ra, nhưng nghĩ tới hiệp nghị về tiết mục ân ái của hai người, cô lại ngượng ngùng bỏ tay xuống. Hoắc Dung Thành sải bước dài, bá đạo ôm cô đi xuống lầu. Cố Hàn đi theo sau hai người. Vừa vào đại sảnh, Tô Tú Song đã thấy nhóm người đứng ở chính giữa. Đó là một cặp vợ chồng tóc vàng mắt xanh người nước ngoài, bên cạnh là một cô bé năm sáu tuổi, mái tóc màu vàng vừa dài vừa xoăn, tinh xảo như một con búp bê. Tô Tú Song đã đọc tư liệu nên biết đối phương chính là đối tượng đàm phán lần này. Charles, Amanda, cùng với Amy. Đối diện Charles còn đứng một nam một nữ. Người đàn ông tây trang màu xám bạc phẳng phiu, dung mạo tuấn mỹ phong lưu, tư thái cao quý. Người phụ nữ bên cạnh anh ta mặc váy nỉ màu trắng, mái tóc xoăn màu vàng óng thả sau lưng, trông rất tinh xảo xinh đẹp. Càng đến gần, Tô Tú Song càng thấy rõ gương mặt của người phụ nữ đó, không khỏi nao nao. Cô ta chính là Lương Mật Điềm, bạn cùng lớp thời đại học của cô. Lương Mật Điêm quay sang nhìn Tô Tú Song, mỉm cười, ánh mắt đầy thâm ý “Đã lâu không gặp.” “Ừ” Tô Tú Song hờ hững đáp. Nghe tiếng nói, Mộ Tư Đồng quay đầu lại “Chính là cô đã giành lấy người thương của em gái tôi hả? Tôi còn tưởng là tiên nữ phương nào, thì ra là loại người này.” Anh ta khinh miệt nhìn Tô Tú Song từ đầu tới chân. Thì ra là anh trai của Mộ Đan Nhan, hai anh em quả thực giống hệt nhau. Tô Tú Song giả câm giả điếc, tự động bỏ ngoài tai, coi như không nghe thấy. Mộ Tư Đồng cười khẩy, nhìn Hoắc Dung Thành “Em rể..” Ánh mắt Hoắc Dung Thành lạnh như băng giá đâm thẳng về phía anh ta. Mộ Tư Đồng cứng họng, nhướng mày nói “Được rồi, cậu hai” “Cố Hàn, dẫn đường cho ông Charles.” Hoắc Dung Thành trực tiếp coi anh ta như không khí. Cố Hàn tiếp nhận hành lý trong tay Charles, đi đằng trước dẫn đường. Mộ Tư Đồng cũng không tức giận, ôm vai Lương Mật Điềm đi theo sau mấy người. Trong căn phòng kiến trúc cổ kính, mùi hương lượn lờ, bầu không khí rất khác biệt, mọi người lần lượt ngồi xuống. Charles mỉm cười đưa mắt nhìn Hoắc Dung Thành “Tôi rất bất ngờ khi nghe tin cậu kết hôn. Vợ tôi cũng rất tò mò, cho nên muốn đến xem cô ấy. Hôm nay được gặp, quả nhiên là xinh đẹp động lòng người.” Nghe vậy, Hoắc Dung Thành cười thản nhiên, không nói một lời. “Không biết phu nhân là quý cô nhà nào?” Charles hỏi tiếp. Tô Tú Song mỉm cười lễ phép “Tôi không phải là quý cô nhà nào, chẳng qua là một nhân viên bình thường của tập đoàn Tô thị thôi.” “Tôi rất quen thuộc với thủ đô, từng tiếp xúc với rất nhiều tập đoàn, nhưng chưa từng nghe nói tới tập đoàn Tô thị” Tô Tú Song mỉm cười, đang định lên tiếng giải thích thì lại bị Lương Mật Điềm giành trước. Cô ta nghiêng đầu cười “Ông Charles chưa từng nghe là chuyện bình thường. Công ty đó vốn là của bạn trai chị cô ta, kết quả trên đường đi xảy ra tai nạn giao thông, chị gái cô ta bị gấy chân, bạn trai tử vong ngay tại chỗ, sau đó công ty được chuyển sang danh nghĩa chị gái cô ta.” Lương Mật Điềm dừng một chút rồi bổ sung thêm “Đúng rồi, chị gái cô ta trốn thuế, tội rất nặng, bây giờ còn đang bị nhốt trong đồn cảnh sát”
Truyện Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai. Quả nhiên, vài ngày sau, Lưu Thúy cho người đến cổng trường đón cô. Xe chở Cố Tịch Dao đến một biệt thự xa hoa. “Cô à, buổi tối cậu chủ sẽ đến, cô tắm rửa sạch sẽ nhé, cậu chủ thích người phụ nữ sạch sẽ.” Người giúp việc trong biệt thự nói. Cố Tịch Dao siết chặt nắm tay, khẽ gật đầu. Chuyện mà cô sợ nhất, cuối cùng cũng phải đối mặt… Mang thai hộ, đồng nghĩa với việc bất luận dùng cách gì, cô cũng phải sinh được con cho người thuê mình! Trong phòng tắm, người giúp việc cầm đồ ngủ gợi cảm đưa cho cô.
Chương 4 “Tú Song, em đừng trách mẹ, chị bảo mẹ làm đấy” Tô Tú Duyên khàn giọng nói. Đôi mắt Tô Tú Song đỏ lên, móng tay bấm vào trong da, điên cuồng chất vấn “Tại sao lại lừa em? Chị là chị gái của em, cho dù chị cắt cổ tay tự sát, ép em phải làm chuyện hoang đường như trả tiên xin con, em cũng đồng ý, nhưng tại sao chị lại lừa em?” “Bởi vì chị chỉ muốn con của anh ấy thôi!” Tô Tú Duyên chỉ vào người đàn ông tuấn mỹ chói mắt trên TV, hỏi lại “Nếu chị nói với em rằng em sẽ ngủ một người đàn ông đã đính hôn thì em có đồng ý không? Chắc chắn sẽ không” Lông mi Tô Tú Song run rẩy, gằn từng chữ “Thế chị đã nghe họ nói gì chưa? Anh ta đã đính hôn, thậm chí không lâu sau sẽ kết hôn, chị làm thế còn vô liêm sỉ hơn cả kẻ thứ bai” “Từ lần đầu tiên gặp anh ấy, chị đã yêu anh ấy mất rồi. Bây giờ anh ấy sắp kết hôn với người phụ nữ khác, còn chị lại thành tàn phế, cả đời không bao giờ có cơ hội đến gần anh ấy, cho nên chị phải để lại niệm tưởng cho mình, phải có một đứa con thuộc về anh ấy!” Tô Tú Duyên nhìn chằm chằm dấu hôn xanh tím trên người cô, ghen ty đến sắp nổi điên. Cô ta dùng sức vỗ ống quần trống rỗng, sắc mặt dữ tợn như một con điên “Nếu chị mà lành lặn thì sao chị lại cho em lên giường với anh ấy? Suốt đêm qua chị đã ngồi bên cửa sổ, sợ anh ấy chạm vào em, nhưng cũng sợ anh ấy không chạm vào em, em biết chị đã chịu đựng như thế nào không?” Tô Tú Song cắn môi, thân thể khẽ run lên. Cô ta đã yêu đến điên cuồng rồi, đúng là tình yêu vừa biến thái vừa dị dạng! “Tại sao chị lại đòi sinh con để nó biến thành con riêng? Chị cảm thấy làm thế có công bằng với đứa bé không?” Sắc mặt Tô Tú Duyên thoáng chốc thay đổi, đôi mắt đỏ ngầu, ôm đầu hét lên “Nó không phải là con riêng, chị là mẹ nó, Hoắc Dung Thành là cha nói!” Thấy con gái lớn bị kích thích đến mức mất khống chế, Lưu Mộ Liên lại nổi giận hừng hực. Bà ta kéo tóc Tô Tú Song, chỉ hận không thể kéo rách da đầu cô “Bình thường chị mày đối xử với mày rất tốt, mày muốn gì nó không mua cho mày? Còn cho mày sống trong biệt thự đẹp thế này, làm người phải biết đền đáp ân nghĩa, đừng nói là sinh con cho nó, cho dù nó muốn mạng của mày thì mày cũng phải cho nói” Tô Tú Song đau đớn nhíu mày, giữ cổ tay Lưu Mộ Liên trách cứ “Mẹ cho rằng làm thế là tốt cho chị ấy à? Mẹ đang hại chị ấy thì có!” “Tao hại nó ư? Tao thấy mày mới là đứa bụng dạ khó lường. Con bé vừa tự sát mới được cứu lại, có phải mày muốn ép con bé đi tìm chết thêm lần nữa không hả?” Lưu Mộ Liên dữ tợn kêu gào “Thằng đàn ông giàu có nào mà chẳng nuôi một đám đàn bà ở bên ngoài, có khi con riêng đã thành đàn rồi ấy chứ. Sao mày biết Hoắc Dung Thành chưa từng nuôi tình nhân khác? Cho con đàn bà khác cơ hội làm kẻ thứ ba thì thà rằng để mày làm còn hơn!” Tô Tú Song không khỏi mở to mắt. Thì ra trên đời này vẫn còn loại người hèn hạ đến mức này, hơn nữa đó còn là mẹ ruột sinh mình nuôi mình! “Ha ha, lúc anh ta ép con uống thuốc tránh thai, đáng lẽ con nên uống chứ không phải là nhổ ra..” Cô tự giêu cười lạnh, tức đến xanh cả mặt. Nghe vậy, Tô Tú Duyên dữ tợn cầm dao gọt hoa quả trên bàn kề sát bên cổ “Em không được uống thuốc tránh thai! Nếu em dám uống thì chị sẽ tự sát!” “Thứ vô liêm sử!” Lưu Mộ Liên thẹn = quá thành giận, trợn mắt lên mắng “Không ngờ tao lại nuôi thứ láo xược bất hiếu bắt người nhà phải chết như mày. Nếu mày dám uống thuốc thì tao với chị gái mày đều sẽ chết trước mặt mày! Gỡ cả ống dưỡng khí của bà nội mày luôn! Tất cả đều cùng chết đi!” Ánh mắt Tô Tú Song tối sầm, ngực đau nhói, bất lực nói “Chờ ba về nhà, con sẽ nói với ba để ba xử lý”
Chương 1 “Tô Tú Song, đồ vong ơn bội nghĩa, từ nhỏ chị mày đã nuôi mày ăn mặc đi học, bây giờ nó biến thành kẻ tàn phế, còn bị mất tử cung, chỉ cần một đứa bé thôi, mày sinh cho nó một đứa thì đã sao?” “Chị mày cắt cổ tay tự sát, trong bồn tắm đầy máu, mày đã hài lòng chết? Dù sao nó chết thì tao cũng không sống được, tao sẽ chết cùng nó, cửa nát nhà tan đều là tại mày!” Tô Tú Song ngôi trong góc quán bar uống một ly rượu, trong đầu vang vọng tiếng kêu xé gan xé ruột của mẹ, trước mắt cũng hiện lên ... Truyện Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài.“Tô Tú Song, đồ vong ơn bội nghĩa, từ nhỏ chị mày đã nuôi mày ăn mặc đi học, bây giờ nó biến thành kẻ tàn phế, còn bị mất tử cung, chỉ cần một đứa bé thôi, mày sinh cho nó một đứa thì đã sao?”“Chị mày cắt cổ tay tự sát, trong bồn tắm đầy máu, mày đã hài lòng chết? Dù sao nó chết thì tao cũng không sống được, tao sẽ chết cùng nó, cửa nát nhà tan đều là tại mày!”Tô Tú Song ngôi trong góc quán bar uống một ly rượu, trong đầu vang vọng tiếng kêu xé gan xé ruột của mẹ, trước mắt cũng hiện lên cảnh tượng trong phòng tắm. Chị gái nằm trong bồn tắm, nửa thân dưới bị máu nhuộm đỏ, thân thể như ngâm mình trong biển máu. Chỉ cần nhắm mắt lại, dường như mùi máu tươi vẫn còn quanh quẩn bên mũi. Cô thở hắt ra một hơi, uống thêm mấy ly chẳng qua chỉ là lên giường với trai, sinh một đứa bé thôi mà, sợ cái gì?Tô Tú Song khẽ cắn môi, vẻ mặt kiên quyết đứng lượng cô vốn đã thấp, lại uống liên tục mấy ly nên mới đến cửa phòng đã say khướt, bước đi lảo đảo, còn có một ngọn lửa mãnh liệt bừng cháy trong người như muốn thiêu đốt ngũ tạng lục phủ.
Giới thiệuTô Tú Song không hiểu được, từ đâu mà gia đình cô lại có suy nghĩ này?Chị cô là một người, còn cô không phải người?Chị cô mất cơ hội làm mẹ, cô còn, thế nên cô có nghĩa vụ sinh con thay chị?Nếu là có thể lập gia đình, sinh con đẻ cái, cô cũng sẽ chấp nhận để chị thừa tự một đứa hoặc làm mẹ giờ trường hợp này là thế nào?Ép cô phải lập tức sinh con, bằng cách lên giường với một người xa lạ????Họ có thật sự là người thân của cô không vậy?
Đánh giá từ 4 lượt Bạn đang đọc truyện Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài của tác giả Hardy Ngô. “Tô Tú Song, đồ vong ơn bội nghĩa, từ nhỏ chị mày đã nuôi mày ăn mặc đi học, bây giờ nó biến thành kẻ tàn phế, còn bị mất tử cung, chỉ cần một đứa bé thôi, mày sinh cho nó một đứa thì đã sao?”“Chị mày cắt cổ tay tự sát, trong bồn tắm đầy máu, mày đã hài lòng chết? Dù sao nó chết thì tao cũng không sống được, tao sẽ chết cùng nó, cửa nát nhà tan đều là tại mày!”Tô Tú Song ngôi trong góc quán bar uống một ly rượu, trong đầu vang vọng tiếng kêu xé gan xé ruột của mẹ, trước mắt cũng hiện lên cảnh tượng trong phòng tắm. Chị gái nằm trong bồn tắm, nửa thân dưới bị máu nhuộm đỏ, thân thể như ngâm mình trong biển máu. Chỉ cần nhắm mắt lại, dường như mùi máu tươi vẫn còn quanh quẩn bên mũi. Cô thở hắt ra một hơi, uống thêm mấy ly chẳng qua chỉ là lên giường với trai, sinh một đứa bé thôi mà, sợ cái gì?Tô Tú Song khẽ cắn môi, vẻ mặt kiên quyết đứng lượng cô vốn đã thấp, lại uống liên tục mấy ly nên mới đến cửa phòng đã say khướt, bước đi lảo đảo, còn có một ngọn lửa mãnh liệt bừng cháy trong người như muốn thiêu đốt ngũ tạng lục yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Không Phụ Thê Duyên hoặc Thống Đốc Đại Nhân, Em Xin Anh!
cô vợ bướng bỉnh của tổng tài